in

Thơ tác giả Glorjana Veber (Slovenia)

Tiến sĩ Glorjana Veber (1981, Slovenia) tốt nghiệp ngành khoa học chính trị tại Khoa Khoa học Xã hội, Đại học Ljubljana và là Tiến sĩ văn học (đề tài: Thơ ca – Yếu tố thay đổi xã hội) tại Khoa Nghệ thuật, Đại học Ljubljana. Những bài thơ của cô được dịch ra hơn 30 thứ tiếng và đăng trong nhiều hợp tuyển thơ. Cô đã nhận một số giải thưởng thơ của Slovenia và quốc tế. Cô là người sáng lập và giám đốc của Viện IRIU, nơi phát triển hơn 1000 dự án thử nghiệm sáng tạo thơ tại Slovenia và quốc tế. Cô là tác giả một số sách thơ xuất bản ở Slovenia và các nước khác, bao gồm cuốn sách thơ song ngữ “Sự gần gũi của Tĩnh lặng”. Đây là cuốn sách thơ Slovenia đầu tiên xuất bản bằng tiếng Bengali tại Bangladesh. Cô còn là tác giả cuốn sách “Wiseye” gồm 500 suy tư tinh thần về cuộc sống có tên Akashicas, bắt nguồn từ khái niệm về không gian Akasha.



TĨNH LẶNG

Tác giả: Glorjana Veber

(Kiều Bích Hậu dịch từ bản tiếng Anh)


Đôi khi cần sự tĩnh lặng đủ lớn

để thức dậy chiếc bóng linh hồn.

Thậm chí thế kỷ này vẫn còn một ánh sáng

rọi rỗng những cái túi mà chẳng cần lời tạm biệt

hoặc lời chào và rốt cuộc bạn được nghỉ ngơi trong món quà

chất chứa hiện hữu mà nó chẳng đòi gì thêm,

một nơi chốn ngoại thói thường ta thấy

một mặt trăng, cây cối và một dòng sông đồng hành với ta

Tất cả ở đây rồi, hoàn toàn đúng như chúng vốn vậy.


Còn sao nữa nhỉ, để lại tâm trí này

biết được đường về giữa muôn nẻo bủa vây

không biết được từ đâu, cách nào và tại sao,

chẳng nhu cầu, sự rắc rối và tự trọng

chỉ là tiếng thét của tình yêu, giống như hầu hết những điều tăm tối chết chóc

cũng cần được yêu thương và nâng dậy

với âm thanh đã viết ngang trời

bên trong chúng ta, chuyển thành lời nguyện

một chuyển động trong khoảnh khắc


Thậm chí thế kỷ này hướng về nơi đến

để nhận ra lời thì thầm riêng, không lời, chẳng từ đâu, chúng ta trở về

để tìm lại. Tôi cần cảm thấy chẳng thiết với chính mình,

không cố bắt ảo ảnh tiến lên phía trước

hoặc ở lại phía sau từ một nơi chúng ta ở đó

hoặc chẳng ở đó, thật gần gũi như một phản chiếu giản đơn

của hai tâm hồn, thực sự khát khao gần gũi như thể chỉ có trái tim mới vậy.

Thế giới không cấm đoán sự khổ nạn

Tôi chỉ mới phá vỡ niềm đau trong đón nhận.

Tất cả đều đã ở đây rồi, nơi đêm cho ta đường chân trời xa hơn tầm mắt thấy,

khi anh phải ra ngoài

để trở lại bên trong giọng nói của anh

chẳng cần cóp nhặt ý kiến cho phù hợp những mong cầu,

không câu chuyện nào về cuộc đời người khác,

để lấp đầy sự trống rỗng,

chỉ còn tấm gương để đầu hàng thực sự,

chỉ còn bầu trời hoang dại lớn lao ở bất cứ nơi nào.


Sự ấm áp,

thứ ánh sáng khó hiểu, trống không

mối tình chứa chất sợ hãi, an tĩnh những ngọn đồi

giữ độ cao trong một đêm

Tất cả hướng vào trong, đủ để dõi theo

Thế kỷ này và tĩnh lặng của chúng ta.

What do you think?

Written by Nhi Nhi

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

Thượng tướng, Viện sĩ, Tiến sĩ, Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Nguyễn Huy Hiệu.

Người bạn quý của giới văn sĩ

Vì yêu mà làm nên điều kỳ diệu