Lý lịch:
Károly Fellinger (sinh ra tại Bratislava, Slovakia vào ngày 20 tháng 11 năm 1963) là một nhà thơ người Hungary và một nhà sử học có xuất thân từ Slovakia. Ông đã từng đạt giải thưởng Golden Opus cho các tác phẩm của mình vào các năm 2010 và 2011.
Sự nghiệp:
Ông tốt nghiệp trường tiểu học tại quê nhà của ông ở Jóka và trường chuyên Kodály Zoltán Gimnázium ở Galánta. Trong thời kỳ 1979-1983, ông là tổng biên tập của tờ báo trường mang tên Alkotó Ifjúság Creative Youth. Vào thập niên 1980, các bài thơ của ông được xuất bản trong nhiều tuyển tập khác nhau. Tập thơ đầu tiên của ông với tiêu đề “Blackout” được xuất bản vào năm 1991 và sau đó, ông tiếp tục xuất bản tập sách “The Still Life with the Dead” vào năm 1996. Trong tập sách “The Sky High Wild Pear Trees” (1997), ông kết hợp thơ và văn xuôi để bày tỏ lòng trân trọng của mình với những câu chuyện thần thoại và truyện dân gian của vùng Mátyusföld. Từ năm 1993, ông trở thành biên tập viên của tạp chí địa phương mang tên Jókai Szó được xuất bản bốn lần trong một năm.
Tác phẩm của ông về lịch sử địa phương mang tên “Sights of Jóka” được xuất bản vào năm 1997 trong chuỗi sách “Small Local Historical Library.” Tập thơ “Nest in the Sky” của ông ra đời năm 2004. Sau đó, ông cho ra đời tiếp các tập thơ dành cho trẻ em là “Grassharp” vào năm 2006 và “Windchasing Round Cloak” vào năm 2008. Tập sách “The Homeless Cornflower” được xuất bản năm 2009. Tác phẩm “Myths and Beliefs of Mátyusföld” kể về những sự kiện diễn ra tại thế giới Mátyusföld giả tưởng. Hai tập thơ nữa dành cho trẻ em được xuất bản vào năm 2010 với tiêu đề “The Wholenut Cradle, Poppy-head Rattle” và “I Have Poppy-seed.” Tuyển tập “The Luggage Locker” bao gồm những bài thơ được tuyển chọn xuất bản năm 2011. Các bài thơ của ông viết trong thời kỳ 2004-2012 được xuất bản trong tập thơ “The Whole and the Part” năm 2013.
VỤNG VỀ
Janos nổi loạn một cách vụng về, hắn bật
đèn lên và nhìn chằm chằm về phía cái đèn chùm,
một bóng đèn trong số đó đã bị thất lạc,
hắn lấy làm lạ và rồi lại gật đầu,
hắn có cảm tưởng rằng hơn một nửa
những món đồ trang trí cây thông Giáng sinh năm ngoái
đang nằm dưới gầm giường, hắn cố tìm cho ra
một cái đầu dây cắm đã nguội lạnh, nhưng đột nhiên,
nó lại từ từ bò ra xa,
rồi lại tự nhân bản trên trần nhà,
Janos như hóa điên, hắn nhảy dựng lên,
và bật cái bóng đèn đó lên
bằng chính cái đầu của mình.
HANG SÓI
Một cơn thịnh nộ trỗi dậy trong Janos khi
hắn chà những cục đá với nhau bên bờ hồ,
những cục đá cam chịu sự giày vò đó một cách vô tri,
nhưng Janos lại không thể nhóm lửa lên cho Juli, dù cho
thời tiết lúc này đã trở lạnh, lạnh đến nỗi khiến cho lũ sói tru lên,
Juli cau có càm ràm không thôi,
cô nguyền rủa ông chồng mình,
còn Janos thì ước rằng một con sói sẽ xuất hiện
ăn thịt bà vợ của hắn và một ý nghĩ nông nổi
lóe lên, hắn muốn đập chết con sói đó và bẻ hết
mấy cái răng cửa của nó để làm thành một chiếc bùa hộ mệnh
để đeo lên cổ Juli, sau khi hắn đã
cứu cô thoát khỏi hàm răng của con sói kia,
hãy để may mắn mỉm cười với những kẻ có phúc gặp may,
và khi hắn đang áp một cái vỏ ốc rỗng
vào tai của cô, hắn nghe thấy tiếng kêu của
cái máy giặt và máy sấy quần áo
và cảm thấy mãn nguyện
dù cho sự im lặng liên tục run rẩy,
Juli cuộn tròn mình lại thành một dấu chấm hỏi
tựa như một con rắn đã quen với cuộc sống tại thiên đường.
MÙA XUÂN
Cây cối trong vườn đã trổ bông,
Janos đi dạo xung quanh, tim hắn đập thình thịch,
một ngón trỏ chìa ra
—đó là ngón trái hay ngón phải, tôi cũng không rõ—
chạm lên thân của một cây mơ trơ trọi, khô cằn,
và cứ thế, máy in của Đức Chúa Trời được khởi động.
XÂM PHẠM
Trong giấc ngủ mê, Janos
thấy mình đang vặn cái đồng hồ báo thức
mà Juli được tặng vào hôm sinh nhật của cô
cái đồng hồ chạy nhanh 20 phút,
nhưng đến tận hôm nay, hắn vẫn trì hoãn việc điều chỉnh nó,
dù cho Juli có du hí khắp mọi nơi đi nữa,
cô vẫn vô cùng thân thiết với
gã sếp với bộ râu mép rậm rạp của cô,
một kẻ không phù hợp với vai trò làm thuộc hạ,
vậy nên chính lúc này đây, Janos phải xác định
liệu bây giờ có phải là thời điểm tuyệt vời nhất
để hắn thật sự tỉnh giấc.
HÔM NAY VẪN VẬY…
Janos không kiềm được mà khóc,
hắn thu thập nước mắt của mình trong các lọ thủy tinh,
những giọt nước mắt của niềm vui, của đau thương, của việc cắt hành,
hắn đang trải nghiệm một bước ngoặt trong suy nghĩ,
khi cha mẹ hắn ly hôn, hắn dung hòa hết
những giọt nước mắt trong những cái lọ thủy tinh kia, vốn dĩ là nơi
hắn dùng để cất giữ những cái kính áp tròng mới,
nhưng chỉ dành cho một bên mắt thôi,
mắt trái hoặc mắt phải của hắn vẫn cứ vậy
mà khóc một cách trơ trẽn.
(Ngô Bình Anh Khoa dịch từ bản tiếng Anh)
GIPHY App Key not set. Please check settings