Vài nét về tác giả:
Tác giả Vũ Trọng Thái (bút danh: Hương Thảo Nguyên, Thuận Vi, Dương Hương Trang) là hội viên Hội Nhà Văn Hải Phòng.
Các tác phẩm đã xuất bản:
– Thơ: 16 tập thơ (trong đó có 2 tập thơ Thiếu nhi; 2 tập thơ xuất bản ở Hungari và Hàn Quốc)
– Văn xuôi: 4 tập truyện ký
– Trên 70 bài thơ được phổ nhạc
Cây táo
Cây táo bị sâu, người ta chặt đi rồi
Mùa Xuân đến, gốc nảy mầm non tươi
Ông lão ngày xưa cũng chẳng còn để đuổi tụi trẻ
Phía bờ rào xa vọng lại những tiếng cười.
Ừ thì bị sâu, cứ bảo là bị sâu
Sao lại bắt phải nghĩ rằng đang tươi tốt
Chỉ lũ trẻ ngây thơ mới hái vài quả chát
Khi đã sâu còn phỏng có ích gì?
Phải mạnh dạn chặt bỏ nó đi
Còn cái gốc chờ mùa Xuân đến
Nảy chồi mới, chẳng sài chẳng đẹn
Táo sẽ lại đơm hoa, kết trái đầy cành
Khắp khu vườn đầy quả ngọt rung rinh.
18h55, tối 15/5/2023
J
N
Chiều sông Đuống
Ai xui nắng chiều nhấp nhánh mặt sông
Để những nhịp cầu cong cong nỗi nhớ
Sông ở đây có bên bồi, bên lở
Mà nước mênh mông, vời vợi đôi bờ?
Bãi dâu nào xanh phía Tiên Du
Dáng em xinh trong mớ ba mớ bảy
Mắt đừng lúng liếng, kẻo sông ngừng chảy
Khi tìm về Quan họ hội Lim.
Thì cứ mặc bày con xít lim dim
Nghe trống cơm, tình bằng ngày hội
Vờ rủ nhau ra bến sông cùng lội
Để chao nghiêng con nước vỗ bờ.
Tôi ngẩn ngơ đi tìm lại câu thơ
Hoàng Cầm một mình, “Bên kia sông Đuống”
Trong ráng chiều, hoàng hôn buông xuống
Bóng ông trùm lên cả khúc sông.
Chiều sông Đuống, ai có biết không
Hạt mưa nào cài lên mái tóc
Thêm một lần được về Kinh Bắc
Nghe “Mưa Thuận Thành” còn rơi mãi trong tôi.
G
Chiều Thuận Thành, 02/8/2023
Đêm Hải Phòng, 03/8/2023
* “Bên kia sông Đuống” và “Mưa Thuận Thành” là hai bài thơ nổi tiếng của thi sĩ Hoàng Cầm.
H
B
Cỏ thức
Tôi xin làm ngọn cỏ
Mỏng manh giữa đất trời
Giữa muôn ngàn đại thụ
Tôi chỉ là cỏ thôi
Tôi xin làm ngọn cỏ
Dịu êm bước chân người
Chút mầm non, lộc biếc
Thao thức dâng cho đời
Tôi xin làm ngọn cỏ
Dẫu nắng dội, mưa sa
Dẫu dập vùi, giông bão
Cỏ tôi vẫn đâm chồi.
Giữa ngút ngàn thanh tân
Cỏ xanh tràn mặt đất
Giữa dòng đời chân thực
Tự biết mình – Cỏ thôi!
25/9/2012
H
H
Đêm vườn chuối
Cái đêm vườn chuối tan hoang
Là đêm Thị Nở mơn man Chí Phèo.
Mặc cho thiên hạ lắm điều
Mặc cho muôn kiếp cái nghèo bám theo
Vườn khuya chênh chếch trăng treo
Nỉ non tiếng dế hùa theo rất tình
Đêm nay hai đứa chúng mình
Làm cơn động đất xiêu đình, đổ quê
Mảnh sành cùng với nón mê
Cứ tình tang dưới trăng thề đắm say
Ngoài kia trái đất ngừng quay
Cả làng Vũ Đại, phút này của ta.
Âm dương hai nửa giao hòa
Cái đêm vườn chuối mới là thật đêm…
20/9/2021
H
H
Em có về Hải Phòng với anh không?
Em có về Hải Phòng với anh không?
Sông Lấp mùa này duềnh lên nỗi nhớ
Chợ Sắt ngày nào như hội mở
Cứ xôn xao, tấp nập chốn đi về.
Em có về Hải Phòng với anh không?
Đường Hồ Sen phượng cháy trưa hè
Gốc phượng nào ăm ắp bao kỉ niệm
Tuổi học trò ngong ngóng một tiếng ve?
H
Em có về Hải Phòng với anh không?
Nhớ tiếng còi u u bến cảng
Phố lúc nào cũng xanh màu áo thợ
Để làm nên riêng chất một Hải Phòng.
Em có về Hải Phòng với anh không?
Thăm Đình Vũ in dấu chân lấn biển
Đường phố mới thênh thênh, đô thị mới
Đã vươn cao dáng vóc của Hải Phòng.
Thành phố này bốn phía những dòng sông
Mỗi bước chân cũng chênh chao sóng biển
Nhưng lòng ai vẫn nguyên câu ước hẹn
Em có về Hải Phòng với anh không?
21h10 ngày 07/11/2012
H
N
Lời ru của ông ngoại
(Tặng bé Na)
À ơi, cháu ngủ say sưa
Lời ru ông hát, đòng đưa trưa nồng
Vành nôi là cánh tay ông
Cháu ngoan cháu ngủ, ông bồng ông ru
Cũng lời ru này ngày xưa
Ru con, ru cả nắng mưa nhọc nhằn
Lời ru theo tháng, theo năm
Có chuyện cổ tích, đêm rằm trăng soi
Lời ru cánh cò lẻ loi
Một mình chở nắng, sông trôi cánh bèo
Lời ru đầu súng trăng treo*
Bước chân người lính qua đèo hành quân
Lời ru cánh én mùa Xuân
Tiếng ve mùa hạ, trong ngần mùa thu
Lời ru đỉnh núi xa mù
Đồng quê lúa chín, đến bờ biển xanh
Lời ru thương đất quê mình
Che mưa, chắn bão, yên lành sắt son
Lời ru cháu, lời ru con
Ngàn năm ru khúc nước non vững bền.
18h06, ngày 17/6/2018
* Câu thơ của Chính Hữu
H
H
Tìm trong thế thái nhân tình
Ngẫm trong một cõi ta bà
lẽ đời hỉ, nộ, dễ sa sảy lòng
sông còn dòng đục, dòng trong
phiếm tình nhòa nhạt
hư không
chuyện thường
này là nhớ
này là thương
này là day dứt
vấn vương
này là…
thương vay
khóc mướn
người ta
nặng lòng, nên nỗi xót xa phận người
thì trong canh bạc, cuộc chơi
trắng – đen
sấp – ngửa
thói đời vô minh
thuyền ta vẫn nặng chữ Tình
sông sâu, nước cả, chênh vênh mái chèo
thả
từng con chữ
buông neo
tìm trong thế thái
để gieo nhân tình.
14/9/2014
H
H
Xứ Lạng
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh
Ai lên Xứ Lạng cùng anh…*
Thăm nàng Tô Thị, Tam Thanh, Kỳ Cùng
Khói lam giăng quyện lòng thung
Hương hồi níu giữ chân không muốn về
Câu ca xưa em có nghe
Để thương Tô Thị rời quê theo chồng
Đồi xanh – xanh những bóng thông
Trời xanh – xanh cả Kỳ Cùng nước reo
Anh về… cho em về theo
Câu Sli, điệu Lượn đã gieo vào lòng
Tình người biên giới mênh mông
Em ơi…
DdfXứ Lạng…
HhhhhBiết không…
HhhhhhhhĐang chờ!
5/1991
*Ca dao