A MEMORABLE TẾT WITH WRITER DẠ NGÂN
(Võ Thị Như Mai)
Tết always brings unexpected encounters, stories that unfold by fate rather than design. Amid the joyful days of early spring, I had a special meeting with writer Dạ Ngân, a talented, generous-hearted woman whose soul carries the weight of life’s trials and literary journeys. On the fifth day of Tết, under the gentle sky, I set off to visit her, filled with anticipation and a touch of nervousness.
Knowing she had urgent family matters in the Mekong Delta, her relatives wondered if our meeting should be postponed. But before I could even reach out, she called to confirm, providing a precise address. Not only did she keep her word, but she also welcomed me with warmth and sincerity. Our conversation flowed like a river, sometimes calm, sometimes rushing, carrying stories of life, literature, and the people and places that had shaped her writing.
The joy of our meeting doubled with the recent release of her short story collection SẼ MANG THEO, a promising sign for the new year. In my hands was a book, its pages still fresh with the scent of new paper, filled with stories of human struggles and the turbulence of modern times. Spanning from 1985 to 2020, its 21 short stories distilled a lifetime of writing—capturing the weight of human fate, the lingering shadows of war, love, and the never-ending battle between man and destiny. Readers say SẼ MANG THEO feels like standing before a great waterfall, swept into the torrents of reality yet refreshed by the pure essence of words. Though I had yet to read it, I knew this was not a book to be skimmed lightly. It demanded patience, contemplation, and perhaps even multiple readings to fully grasp its depth.
In the cozy atmosphere of her home, she gave me a small tour—the room of her late husband, writer Nguyễn Quang Thân, her own study, the carefully arranged bookshelves that preserved knowledge and memories. She showed me handwritten manuscripts of MIỆT VƯỜN XA LẮM and GIA ĐÌNH BÉ MỌN, works that had been translated into multiple languages, introducing Vietnamese literature to the world. She spoke of NGƯỜI YÊU DẤU, a novel that vividly portrayed the pain of war through the lives of women and soldiers. With an innovative narrative style, she had broken through barriers to write about the fragmented nature of war—its losses, its tragedies, and the profound compassion that emerges from suffering. She also mentioned HOA Ở TRONG LÒNG, a collection of essays filled with reflections on urban life, nature, and the people of the Mekong Delta, her homeland, the place that nurtured her literary soul from the very beginning.
That Tết day passed, leaving behind beautiful echoes. I carried home not only the memory of our meeting but also new thoughts and inspirations. I knew that opening the pages of Dạ Ngân’s books would be more than just reading a story, it would be stepping into a world of raw intensity, where every word held weight and resonance.
Thank you, Dạ Ngân, for a meaningful Tết, for an unforgettable conversation, and for the works that have touched and will continue to touch the hearts of many. With deep admiration.
VT.N.M.
MỘT NGÀY TẾT ĐÁNG NHỚ CÙNG NHÀ VĂN DẠ NGÂN
(Võ Thị Như Mai)
Tết luôn mang đến những cuộc gặp gỡ bất ngờ, những câu chuyện không hẹn mà thành duyên. Và giữa những ngày đầu xuân rộn ràng, tôi có một cuộc hẹn đặc biệt với nhà văn Dạ Ngân, một nữ sĩ tài hoa, hào sảng, một tâm hồn từng trải, đong đầy những thăng trầm của đời sống và văn chương. Mùng 5 Tết, trong tiết trời dịu nhẹ, tôi ghé thăm chị, mang theo lòng háo hức và chút hồi hộp.
Người thân biết chị bận đột xuất chuyện gia đình nên nhắn hỏi, liệu có nên hoãn lại cuộc gặp, bởi biết chị đang bận rộn ở miền Tây. Nhưng tôi chưa kịp nhắn hỏi thì chị đã gọi điện nhắc về cuộc hẹn gặp và nhắn địa chỉ rõ ràng. Nhà văn yêu quý không chỉ giữ lời mà còn tiếp đón tôi bằng tất cả sự nồng hậu, chân tình. Cuộc trò chuyện cứ thế tuôn chảy như một dòng sông, khi hiền hòa, khi cuộn trào, mang theo bao nhiêu câu chuyện về cuộc đời, văn chương, về những con người, vùng đất đã đi qua trang viết của chị.
Niềm vui càng nhân đôi khi tập truyện ngắn SẼ MANG THEO vừa được phát hành, như một tín hiệu đẹp trong những ngày đầu năm mới. Trên tay tôi là cuốn sách còn thơm mùi giấy mới, mang theo sức nặng của những câu chuyện đời sống, những nỗi niềm của con người giữa những biến động thời đại. 21 truyện ngắn trong tập sách là sự chắt lọc từ một đời văn, từ năm 1985 đến 2020 – những dòng chữ khắc ghi những phận người, những đau đáu về chiến tranh, về tình yêu, về những cuộc giằng co không hồi kết giữa con người và số phận. Người ta nói, đọc SẼ MANG THEO giống như đứng trước một con thác lớn, bị cuốn vào những dòng chảy dữ dội của hiện thực nhưng cũng được tưới mát bởi những giọt nước trong veo của ngôn từ. Tôi chưa đọc, nhưng tôi tin rằng đây không phải là một cuốn sách để lướt qua hời hợt. Nó đòi hỏi sự chậm rãi, sự chiêm nghiệm, và có lẽ, cả những lần đọc lại để cảm nhận trọn vẹn những tầng sâu ý nghĩa.
Trong không gian ấm cúng của căn nhà, tôi được chị dẫn đi một vòng, căn phòng của anh Thân, căn phòng của chị, những giá sách được sắp đặt cẩn thận, như một cách gìn giữ ký ức và tri thức. Chị cho tôi xem bản thảo viết tay của MIỆT VƯỜN XA LẮM, của GIA ĐÌNH BÉ MỌN, những tác phẩm đã được dịch ra nhiều thứ tiếng, mang văn chương Việt Nam đến với độc giả thế giới. Chị nhắc đến NGƯỜI YÊU DẤU, cuốn tiểu thuyết khắc họa chân thực nỗi đau chiến tranh qua số phận những người phụ nữ, những người lính. Bằng bút pháp cách tân, chị đã vượt qua những rào cản để viết về cuộc chiến xôi đậu, về những mất mát, bi kịch, và cả lòng bao dung, thấu hiểu. Chị cũng nhắc đến HOA Ở TRONG LÒNG, tập tản văn thấm đẫm suy tư về đời sống đô thị, thiên nhiên, con người miền Tây, nơi quê hương chị, nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn văn chương của chị từ những ngày đầu cầm bút.
Một ngày Tết trôi qua với quá nhiều dư âm đẹp đẽ. Tôi mang về không chỉ là ký ức về cuộc gặp gỡ, mà còn là những suy ngẫm, những nguồn cảm hứng mới. Tôi biết, khi mở trang sách của Dạ Ngân, tôi không chỉ đọc một câu chuyện, mà là bước vào một thế giới đầy sắc cạnh, nơi mỗi con chữ đều mang trọng lượng và một dư âm riêng.
Cảm ơn chị Dạ Ngân vì một ngày Tết ý nghĩa, vì cuộc trò chuyện đáng nhớ, và vì những tác phẩm đã, đang và sẽ tiếp tục chạm đến lòng người. Quý mến chị thật nhiều.
VT.N.M.
GIPHY App Key not set. Please check settings