in

Chùm thơ Jammy Nguyễn/Thụy Dương

/đêm diệp lục/
(Jammy Nguyễn/ Thụy Dương)

Ngược mùa lá thêu thùa thân diệp lục
Biên biếc trời cánh lữ trút nghiêng đêm
Mộng vẫn đổ cho mềm phiên nhật thực
Gió còn mơ cơn khát vọng khua rèm

Chẳng lẽ thắp nến tìm vì tinh tú
Hái sao trời về ủ bước chân mây
Đi qua phố mắt vươn màu phủ dụ
Chếnh choáng ru mưa nắng suốt cuộc bày

Tôi trải mộng gối đầu mình lên ấy
Vần viết tay xếp lại chút thương vay
Nghe tí tách tuông ngập hồn thơ dại
Giọt mắt đêm trong tiếng gió trượt dài

+++

/những mùa hè năm ấy /
(Jammy Nguyễn/ Thụy Dương)

Ôi cái tuổi hồn nhiên nào nao núng
Khanh khách cười
Bẽn lẽn nói “tớ yêu!”
Bắt nạt nhau
Giật tóc
Ghét lại khều
Lêu lêu
Háy
Bắt đền nhau… muốn xỉu

Mày
Tao
Đứa
Mấy thằng
Con kia
kiểu

Rồi hì hì tếu táo bảo bọc nhau
Đứa đành hanh
Đứa chăm chỉ học bài
Đứa bắt nạt
Đứa oang oang mình đúng

Ôi cái thưở cười khoe răng còn sún
Mà đêm về rung động viết thành thơ
Hai mươi lăm năm…
Gặp lại thật bất ngờ
Sao thương quá ngày xưa thời bút tím!

Chúng ta đã thật ư, là người lớn?
Những chặng đường bề bộn, rất trầm thiêng…
Bước
Bước
Đi
Xuôi ngược khắp trăm miền
Đuôi mắt khắc đồi mồi sao lúng liếng!
Gặp lại nhau
Biết bao là câu chuyện
Bỗng ùa về…
Trời ạ! Một hồn nhiên!

++++

/cánh trần/
(Jammy Nguyễn/ Thụy Dương)

Nắng nghiêng
Ngả bóng chiều đã cũ
Màu mắt nâu buồn rất riêng tư
Mành xuân thấp thoáng màu phủ dụ
Nên dại khờ đôi phép tu từ

Thụy ơi,
Đêm trắng mùa xa xứ
Tôi thắp lòng hiền kín phong thư
Nụ thương bến gió trời mê lữ
Gửi hết niềm theo phiến mây mù

Đừng em,
Đôi mắt màu tư lự
Đắng đót chạm vào trái tim ngưu
Lời Kinh nơi gác thiền xin trú
Khuất lấp hồn vôi vết đau nhừ

Một mai,
Trên cánh trần du thủ
Năm tháng thêu thùa lá Sadhu
Lòng nhiên ơn phiến người đau thú
Thì nhé Thụy ơi, phúc âm từ…

+++++
/ô cửa tháng ba/
(Jammy Nguyễn/ Thụy Dương)

Em về ngủ giữa Tháng Ba
Lá nằm yên trên vách tòa lục diệp
Mắt mùa xuân đã vơi phần xanh biếc
Hun hút mành sương bay

Thời gian cõng mùa yêu dấu cũ qua tay
Phố ngầy ngật phố say hương trời hoa ban đỏ
Giăng giữa chân mây, trái tim tình nức nở
Tháng Ba, tôi bắt đầu làm thơ…

Gió ru tầng lá cỏ giấc ngây ngô
Nét mực phơi nghiêng tôn thờ đêm hoàng hạc
Ngủ đi em, lời thơ hiền biết hát
Bên ô cửa mùa xuân

Vườn đẫm khuya trăn trở trái tim tình
Những giọt sương ngâm mình ôm tối
Nghe tôi ru em giấc mơ đêm huyền thoại
Lãng đãng áng chiều hôm

Ngủ đi em! Mơ tiếp mộng bình thường
Bình minh lên, gót hài lại nương theo gió trời viễn tưởng
Ngủ đi em! Nghe đêm hiền nằm xuống
Bên ngọn buồn Tháng Ba.

What do you think?

Written by Nhu Mai Vo

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

65525

Niloy Rafiq – hai bài thơ

Sắc màu tháng tư: Nhịp cầu hoà giải