Nhà thơ Jang Geon-seob sinh năm 1958 tại tỉnh Bắc Jeolla, Hàn Quốc. Với sức viết bền bỉ, có ưu thế trong nhiều lĩnh vực văn học nghệ thuật nên nhà thơ Jang Geon-seob được giới chuyên môn của đất nước củ sâm tôn vinh, ghi nhận. Ông đã cho ra mắt độc giả nhiều tác phẩm văn học, trong đó có thể kể đến hai tác phẩm tiêu biểu như các tập thơ “Bài thơ cuộc đời” vào năm 1978 và “Văn học Seorabeo” năm 2008.
Hiện nay, ngoài vai trò là một nhà báo của Bộ Khoa học Chính trị và Ngoại giao Hàn Quốc, Jang Geon-seob còn giữ nhiều trọng trách khác như Giám đốc Hiệp hội Biên kịch Hàn Quốc, thành viên Hiệp hội Bản quyền Âm nhạc Hàn Quốc, Hiệp hội Nhà văn Hàn Quốc; Giám đốc tổ chức PEN Quốc tế Hàn Quốc và Giám đốc Hiệp hội các nhà thơ hiện đại Hàn Quốc.
Ông là một người có nhiều đóng góp quan trọng trong việc thúc đẩy các hoạt động giao lưu văn hóa, trao đổi văn học giữa các nhà văn Việt Nam và Hàn Quốc trong những năm gần đây.
Xin được trân trọng giới thiệu chùm thơ của ông do nhà thơ Phạm Vân Anh chuyển ngữ!
BÌNH MINH CỦA MẸ
Jang Geon-seop
Thế giới tuần hoàn trong nhịp sống loài người
Như mẹ già của tôi tràn đầy sảng khoái
Chào đón hừng đông
Năm giờ sáng
Tôi gửi lời chào mẹ
Gửi lời chào miền quê lưu giữ tuổi thơ
Trong rạng rỡ ngày mới
Những đêm hè thoáng chốc đã bình minh
Bao đứa trẻ cùng bao người khác nữa
Đang tươi vui giữa nắng hồng
Tôi lặng lẽ chia buồn đến đất nước của tôi
Cao hơn cỏ và tinh khôi như cỏ
Đang trỗi lên làm dịu mát lá cành
Đừng mở miệng nói những lời hư cấu
Để sự sống lên xanh…
Có ai đó miệt mài thâu tóm quyền lực
Tất bật giao tranh trong cuộc chiến sau màn
Và cai trị bằng những điều xảo quyệt
Họ không cần biết những giá trị ảo đó đang ủ mầm thảm họa
Và tôi thành thẩm phán của lương tri
Quyền lực đến từ chính nhân dân
Nhân dân là sức mạnh
Quyền lực ấy luôn giữ cho đất nước tôi tinh tấn và hào sảng
Giữ yên bình cho thành phố làng quê
Hỡi những chính trị gia xảo quyệt
Đừng làm suy yếu sức mạnh của nhân dân
Biến sức mạnh ấy trở nên ích kỷ và xấu xí
Hãy khơi những khát vọng hiến dâng, những tình yêu đất nước và lòng bác ái
Để trở thành người lãnh đạo của nhân dân
Và đất nước chúng ta trở thành một xã hội được trân trọng
Mẹ già của tôi
Trong hừng đông rạng rỡ
Đang chờ một ngày mới tốt lành.
CƠN SAY
Mỗi lần vợ đi vắng
Dẫu chỉ trong một ngày
Là tôi lại say
Say…
Cô ấy không ở đây
Làm trái tim trống vắng
Tôi hối hả lấp đầy
Bằng cách ăn không nghỉ
Ăn bất cứ cái gì
Mà mắt tôi nhìn thấy
Và rồi cơn bội thực
Hành hạ tôi đêm nay
Khi vợ tôi vắng mặt
Dẫu chỉ trong một ngày
Căn nhà tôi bé xíu
Hóa sân vận động ngay
Hôm qua bản tin sáng
Thông báo tuyết lạnh rơi
Cô ấy ngồi ngơ ngẩn
Trong nỗi nhớ bùi ngùi
Là muốn nhìn thấy tuyết?
Hay mong về cố hương?
Hay nhớ thương tình cũ?
Giục vợ tôi lên đường
Trong hoàng hôn trĩu nặng
Cô ấy lên chuyến tàu
Sân ga dần loang bóng
Bơ vơ chiều Seoul
Rỗng theo hành trình ấy
Tôi say
Rồi lại say…
HI VỌNG LÚC GIAO MÙA
Đôi giày trắng
Lún sâu trong bùn nâu
Năm mới đang sang
Đêm Giao thừa thăm thẳm
Những ánh sao đang lấp lánh trên sông
Sáng tựa ngọn hải đăng
Từng bao năm bập bềnh chèo lái
Ký ức của mẹ tôi
Giăng mắc theo thanh âm của tiếng chày đập vải
Bên những bờ sông đang lặng lẽ mất dần
Bát canh bánh gạo mừng năm mới
Ghi vào trang đời thêm một tuổi
Thay lời cầu phúc mạnh khỏe và sống lâu
Giấc mơ của bao xóm làng bình dị
Gửi vào đêm đông tít xa
Đất chuyển mình dưới lớp băng tan
Không gian dần bị xâm chiếm bởi hương thơm hoa mận
Tôi đã thấy bao điều bí ẩn
Trong khoảnh khắc mùa nối mùa đi qua.
TRÀ XANH MATCHA
Đêm rất sâu
Tiếng nước réo sôi
Tựa tiếng kêu ai oán
Như muốn xé lòng người
Gần và xa
Rồi quần tụ nơi bàn trà
Tôi trộn lẫn suy tư cùng niềm khao khát
Quanh tôi như thấm đẫm tiếng thở
Của người thợ gốm
Và bát nước sóng sánh tựa ánh sáng của ngọn núi
Cho tôi liên tưởng về một mặt trăng xanh lá cây
Giữa đêm Nguyên tiêu trong trẻo
Nhấm nháp ly trà matcha
Để thấy mình đang bay
Giữa không gian bát ngát
Bay cùng bao khát vọng cuộc đời
Tôi tan loãng trong mùi hương
Tôi chìm dưới màu xanh biêng biếc
Để tận hưởng ngụm trà thi vị
Vạn vật lặng im
Đêm rất sâu
Đêm rất cô đơn
Tôi đang trong một thế giới khác.
THÁNG 9
Tháng chín mênh mang
Tháng chín hư vô như biển cả
Những nỗi buồn được ẩn sấu rất sâu
Sau những lớp áo chàm vai đã bạc màu
Của mẹ tôi
Che dấu cả những điều mà người luôn khao khát
Rồi thở dài trong chạng vạng
Tháng chín
Một điểm dừng tạm thời
Một cuộc chia ly hiu hắt.
GIPHY App Key not set. Please check settings