in

Chùm thơ tác giả Rahim Karim (Kyrgyzstan)

Tiểu sử vắn tắt:

Rahim Karim (Karimov) – Nhà thơ, nhà văn, nhà báo, dịch giả người Uzbek-Nga-Kyrgyzstan (sinh năm 1960, tại Osh, Kyrgyzstan). Thành viên của Liên minh các nhà văn quốc gia, Liên minh các nhà báo của Cộng hòa Kyrgyzstan. Đại diện chính thức của Liên đoàn quốc tế các nhà văn nói tiếng Nga (London-Budapest) tại Kyrgyzstan. Đồng Chủ tịch Hội đồng Văn học Á-Âu. Hội viên Hội Nhà văn Nga. Tác giả của khoảng 60 cuốn sách thơ và văn xuôi nguyên bản, dịch thuật. Sách của ông đã được xuất bản và phát hành tại 65 quốc gia. Đoạt nhiều giải thưởng văn học quốc tế.

ÁO VĂN

Rahim Karim

(Võ Thị Như Mai chuyển ngữ từ bản tiếng Anh)

Chúng ta sinh ra trong chiếc áo văn chương

Và sống trong thế giới văn học!

Trang phục là bìa sách,

Và trang giấy trắng là những chiếc áo văn chương

Cà vạt là đường viền

Ngôn ngữ là dòng chảy con tim

Hãy mở bung lồng ngực với thế giới

Chúng ta được sinh ra trong chiếc áo văn chương

Đứng trên bục giá sách

Là những mẫu mực giúp mọi người hiểu được sống tốt ra sao,

Làm sao để trở thành một người đàn ông bận vest với áo sơ mi.

Chúng ta được sinh ra trong chiếc áo văn chương

Trái tim tốt bụng được bảo vệ bởi Đức Chúa

Không có chúng ta, không có thơ – và cuộc sống mới xấu hổ làm sao,

Không có danh dự, nhân phẩm Nhân loại, Thế giới!

Chúng ta sinh ra trong chiếc áo văn chương

Mà chúng ta mặc sạch cho đến hết đời.

Chúng ta ngửi thấy mùi sách, bài thơ,

Chúng ta là đại sứ trần gian của Đấng Tạo Hóa.

TÔI LÀ MỘT TU SĨ

tôi là một tu sĩ

lang thang khắp thế giới,

với một cây gậy trong tay,

gõ cửa mọi nhà và nói:

“Là con người, đừng giết bạn mình,

Trái đất này, thế giới này sẽ còn lại sau tất cả chúng ta?

Đừng giết nhau vì một mảnh đất

mà chúng ta sẽ không thể mang theo”

Tôi là một tu sĩ,

nhưng tôi không cần bất cứ điều gì từ bạn,

Tôi đã từng ăn một mẩu bánh mì và nước,

và qua đêm trước cửa nhà bạn,

nhìn những vì sao, hỏi Chúa; “Xin thương xót chúng con, Nhân loại, con người. Hãy tha thứ cho chúng con vì những trò đùa của chúng con.”

Tôi là một tu sĩ,

Tôi là một người hát rong,

Tôi là một nhà thơ đường phố,

kêu gọi cả thế giới phải tỉnh táo: “Hỡi con người, hãy làm người cho đến hơi thở cuối cùng, Vì chúng ta phải đáp trả cho cuộc đời mình đã sống?

Tôi là một tu sĩ,

một tu sĩ của Ánh sáng trắng, với một cây gậy trong tay,

Hãy lắng nghe tôi…

TÔI KHÔNG PHẢI LÀ PHI HÀNH GIA

Tôi không phải là phi hành gia đã bay vào vũ trụ,

Để trở thành một anh hùng dân gian.

Vì tôi không bay vào vũ trụ

Chính xác hơn, tôi bay, nhưng chỉ trong suy nghĩ của tôi.

Tôi không phải là một phi hành gia.

Tôi chỉ là một nhà thơ

Yêu mảnh đất này, quê hương tôi.

Đúng, tôi đang ở trên mây, giống như một phi hành gia,

Tôi thu thập những ngôi sao từ những từ trong những bài thơ của tôi.

Tôi không phải là phi hành gia để trở thành anh hùng,

Và chẳng có gì đáng tự hào và trân trọng cả.

Tôi chỉ là một nhà thơ, một thầy tu với cây trượng

Tôi bay vào trái tim và linh hồn của mọi người.

Tôi không phải là phi hành gia,

nhưng tôi bay trong lòng Nhân loại.

TÌNH YÊU

Chúa đã tạo tình yêu

Một trái tim cháy bỏng, cháy bỏng

Bất kỳ ai trong chúng ta đều phải tuân theo ngài,

Giống như một chiếc điều khiển từ xa, một chiếc máy bay không người lái trên bầu trời.

Chúng ta không thể bay nếu không có tình yêu

Bạn có thể trở thành một con chim không có cánh?

Mong muốn của chúng ta là tình yêu,

Đốt bằng tro, và bùng cháy.

Tình yêu là thước đo độ: ba mươi sáu,

– Sức nóng của chúng ta có phải là lò vi sóng?

hơi thở nóng, lời nói,

Gọi để phát sáng và chảy?!

Động cơ, cô ấy là động cơ của chúng ta,

Lái xe mà không có nó khó khăn biết nhường nào

Giống như nhiên liệu, tình yêu là cần thiết

Để hạnh phúc trọn vẹn là điều quan trọng!

CHIẾC MÁY QUẢ CẦU

Quả cầu Trái đất mà Chúa đã ban cho chúng ta,

Nó giống như một chiếc xe hơi để đi, bạn ạ.

Tay lái bạn đã cho chúng tôi,

Đó là nhiệm vụ của chúng ta để lái xe đúng cách và mãi mãi.

Và đôi khi chúng ta xoay nó sang phải, sang trái,

Chúng ta tăng tốc độ của xe kéo

Đôi khi chúng ta say, đôi khi chúng ta tỉnh táo,

Đôi khi chúng ta phá vỡ các quy tắc của hành tinh chúng ta.

Ai đó sẽ hủy diệt Trái đất,

Quay bánh xe dữ dội.

Đôi khi người ta chết vì thiên tai,

Con người thì sao, một khắc ghim không thể phá hủy.

Hãy trao tay lái cho những bàn tay khôn ngoan,

Chúa ơi, từ sa ngã, cả nhân loại rơi xuống vực thẳm.

Đừng để tội lỗi làm hoen ố lời chứng của chúng ta,

Cầu cho cỗ xe của chúng ta lên non, cầu cho con cháu chúng ta được đoàn tụ.

What do you think?

Written by Trúc Anh

Vietnamese, English, Thai, Chinese

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

Chùm thơ tác giả Eva Petropoulou Lianou – Hy Lạp

“Cảm ơn Người, sông Mekong” – Tập trường ca nặng ký của nhà thơ Lê Tuấn Lộc.