Tiểu sử:
Nhà văn viết sách song ngữ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà thơ được quốc tế công nhận và dịch giả các ngôn ngữ (tiếng Anh, tiếng Séc, Bosnia-Croatia-Serbin).
* Người sáng lập HỌC VIỆN THẦN ĐỒNG và là tác giả của CHƯƠNG TRÌNH THẦN ĐỒNG, đóng vai trò nền tảng cho tâm linh và phát triển bản thân.
* Người sáng lập và Tổng biên tập của tờ PRODIGY PUBLISHED-USA
* Sáng lập và Biên tập TẠP CHÍ PRODIGY-USA
Tác phẩm đã được dịch sang các ngôn ngữ:
Ý, Pháp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Đức, Thụy Điển, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ, Trung Quốc, Nga, Nhật Bản, Hindu, Bengal, BCS (Bosnian, Croatian, Serbian), Alba, Hà Lan, Hausa Nigeria, Ả Rập, Aleut (Alaska), Pakistan, Bahasa-Indonesia, Kurd, Ba Tư, Azerbaijan, Tajik, Bungari, Rumani, Do Thái, Punjabi, Slovenia, Séc, Slovak, Tamil, Uzbek, Kyrgyz, Nepal, Assam, v.v.
Bữa tiệc của loài bò sát
Zlatan Demirovíc
(Khánh Phương dịch từ bản tiếng Anh của Zlatan Demirović
hợp tác với Lucy-Evolutionary PraMother
http://prodigy-life-program.myshopify.com/)
Tại đây, trên Trái Đất
có nhiều loại người khác nhau,
Một số người có xương mũi-trán
giống như Avatar,
(giai đoạn cuối của quá trình biến thành dã thú)…
Một bầy người khác có cùng ý tưởng
che giấu những cái sừng,
hoặc một cái sừng,
say sưa xếp hàng chờ đợi…
Còn một số người khác,
lại ân xá cho sự so sánh,
những hình hài có cơ thể và đầu
của một con đười ươi, rồi chứng minh điều đó,
không chỉ bởi vì diện mạo,
mà vì cả cách cư xử nữa,
trong khi những người khác
trèo qua hàng rào thành phố…
Cũng có một số người trong chúng ta,
như hai người già,
tách biệt với mọi người,
một phần của riêng họ,
nhưng phần nhiều là theo ý muốn của người khác,
tự ý chia sẻ
các chủ đề nóng khác nhau…
Bạn phải len lén lắng nghe
tất cả những câu chuyện tưởng tượng của họ,
và thuyết âm mưu;
từ một người, rồi từ tất cả
không phải là tiến hóa từ khỉ.
Thay vào đó, chúng ta là
một sản phẩm của lai tạo
chúng ta, những sinh vật của Chúa,
không chỉ là khỉ,
mà là tất cả các loài khác
từ sở thú hỗn tạp…
Chà, thậm chí còn tệ hơn thế,
Chúa tha thứ cho tôi,
trái đất không phải tròn mà là phẳng…
Và tưởng tượng cứ lặp đi lặp lại,
rằng có thể dẫn một số người qua trục đường ngay thẳng
đuổi họ ra khỏi công viên,
nơi họ trốn khỏi những người bình thường…
Trên hết cả, cái lý thuyết ngu ngốc nhất,
rằng thay vào đó chúng ta là một nạn nhân
trong chính nanh vuốt của mình
những người tạo ra gen quái vật siêu hạng,
chúng ta là món ngon của họ,
phục vụ tận tâm, bữa tiệc đẫm máu
Đôi mắt em trong ly sầu thảm
Đôi mắt em trong ly sầu thảm
mùi hương thảo và hình ảnh chiếc khăn quàng
Kỷ ức đầy ắp hoa hồng
Và những giấc mơ tội lỗi đớn đau
Điệp khúc buồn vui lẫn lộn
Anh lính trẻ
Hát tình ca buồn
Đấu tranh để tồn tại
Đôi mắt em trong ly sầu thảm
mùi hương thảo và hình ảnh chiếc khăn quàng
Mưa rơi rơi cùng đám mây giăng mắc
làm biến mất những câu chuyện hoang đường
làm nhòe đi sự phản chiếu màu xanh huyền thoại trên màn hình
Có một chàng trai từng đam mê nồng nhiệt
bị thiêu đốt đến tận xương tủy
Một lần anh ta thức giấc bởi sự trỗi dậy của tình yêu
nhắc nhở rằng tình yêu đích thực đã rời xa
Đừng bao giờ thách thức một chàng trai dễ bị tổn thương
vết thương của anh ta đã đủ sâu,
anh ta cũng có trái tim của người lính dũng cảm.
Đừng bao giờ nói với ai đó “đồ già nua”
Đừng bao giờ coi thường những nếp nhăn trí tuệ
Vòng quay cuộc sống đang rõ nét hơn
Bánh xe mù mịt, quay lên quay xuống…
Bây giờ anh ta đang ngồi bình tĩnh, quan sát bầu trời, hít thở bụi sao…
Đôi mắt em trong ly sầu thảm
mùi hương thảo và hình ảnh chiếc khăn quàng…
Có phải là kết thúc?
Đây là kết thúc hay chỉ là bắt đầu?
Rong rêu của nền văn minh,
Như một sự sáng tạo, được thực hiện bởi chiếc dùi của Lucifer,
tràn lên quang cảnh bụi bặm.
“Tại sao chúng ta phải chết,”
một triết gia hỏi khán giả tại đám tang.
Không chết, Vũ trụ sẽ chỉ như viện bảo tàng,
đáp lại với Hư không, khóc vì con chim bị thương
dập cánh giữa đường.
Tại sao chúng ta phải sống một cuộc đời ngắn ngủi như vậy,
người đàn ông béo phì cất tiếng hỏi, chìm đắm trong sự thoả mãn của mình.
Hành trình trải nghiệm là vô tận và có thể đảo ngược,
con quạ kêu trên vai người đào mộ.
Có điều gì khác thường từ những suy nghĩ
ngày hôm nay vậy,
Tôi sẽ nói,
Tôi thực sự yêu những buổi sáng đau thương hào nhoáng này-
Hòa quyện cùng với hơi thở đại dương bất tận…
Hợp âm
Phần lớn, tất cả đều có vẻ bình yên và hài hòa.
Phù hợp với hiện hành bất ổn
và ổn định,
chảy qua thác nước
khổng lồ
trong sự bình tĩnh cuối cùng của những khúc mắc đã được giải quyết.
Không căng thẳng, không mong chờ
không cầu mong,
không có nghị quyết,
với chủ định và mục tiêu
của sự trở về hòa bình và thịnh vượng.
Vật cản trở ngại hiện sinh,
thông qua âm thanh huyền diệu
hợp âm chưa thống nhất,
đầy tiềm năng sáng tạo
lao qua xoáy nước và mạch nước
sự ổn định phi thời gian
và ngày thứ Tư thư giãn cuối cùng
cho chặng đường kết thúc.
Tư tưởng phổ cập ấy sáng tác ra bản giao hưởng đó!
Giảm hợp âm, tăng rồi giảm,
là các hệ hành tinh, có xu hướng
hướng tới sự hợp nhất các thiên hà.
Rung động buồn hoài cổ
mang bóng dáng của những điều chưa hoàn thiện,
điểm số đôi khi bị bỏ quên,
cầu nối liên hành tinh
tràn đầy khát vọng nhân rộng niềm vui.
Trong hồ sơ của Công việc vĩ đại đó,
mọi thứ đều hướng tới con đường an toàn
hợp âm nổi trội.
Nhưng không bốc khói,
mà, như thể kêu gọi hành động
ý thức phổ quát,
lơ lửng bất cẩn trong một cơn lốc bất tận
các hạt vi mô của bụi sao.
Và tất cả điều đó diễn ra cho đến cao trào cuối cùng
vụ nổ của trung tâm vũ trụ
với sự ra đời của những ngôi sao mới
trong phần lớn trận chiến áp đảo…
Bạn thân mến,
Tôi sẽ phải nói với bạn mọi thứ một lần nữa,
nhưng bằng một phép màu nào đó,
Tôi lại không thể cất lời…
Những linh hồn bị trừng phạt
Ông ấy xa lạ với tôi
ngay từ đầu…
Ông ta tặng người qua đường
những bó hoa dại khô,
trong khi bày cho bọn trẻ
cách cho vẹt ăn,
để chúng tận hưởng
trong màn trình diễn thú vị với ngôn ngữ của mình
và khiêu vũ tại chỗ.
Người đàn ông già có tâm trạng vui,
ông ấy bắt đầu trò chuyện với từng người,
nhưng cuối cùng, cụ thể là với tôi…
Những hình vẽ trên gỗ,
hiển thị bên cạnh băng ghế,
rõ ràng là của ông ấy,
đặc biệt thu hút sự chú ý của tôi.
Dường như họ còn sống,
đang dang rộng bàn tay
và vẫy gọi người qua đường
để mang họ đi theo…
Vâng, tôi đã không bỏ lỡ cơ hội để tìm hiểu
nguồn gốc của họ từ ông già.
“Đây không phải là tác phẩm nghệ thuật,” ông nói với tôi.
“Đây chỉ là tia cực tím
chụp ảnh những linh hồn mỉm cười,
đồng thời thể hiện niềm vui sống”.
Tôi đã bị thuyết phục,
rằng, để thu hút sự chú ý,
thì phải là chuyên gia …
“A, ta nói cho ngươi một bí mật!
Những linh hồn trên trái đất,
bị trừng phạt,
đang học cách tận hưởng!
Trên đường đời, họ bị trừng phạt
cho những gì mà họ không tận hưởng”…
Nhìn này, tôi nói với bản thân mình,
Bây giờ, tôi đã đọc nhiều điều bí mật,
nhưng tôi thậm chí không nghĩ
rằng tôi sẽ từng gặp một người như thế.
Và ông ấy tiếp tục,
“Cuối cùng thì, ông ấy dạy cho tôi điều tốt,
họ vui vẻ đi du lịch trở lại …
Bạn đã bao giờ nghe nói về một linh hồn,
mà hối tiếc rời đi,
và sẵn sàng quay lại”…
Tôi đã cảm thấy chóng mặt,
nhưng ông ấy không hề nghỉ ngơi…
“Những linh hồn như con ong,
Bay quanh
thu thập phấn hoa,
Vì chúng mang về tổ ong,
và sau đó, được nghỉ ngơi xứng đáng”…
Tôi nhìn xung quanh,
có chiếc xe điện nào không!
Với điều đó được nghe lần cuối,
vang lên một cách thuyết phục bên tai tôi,
Tôi đã rời khỏi công viên kỳ lạ này,
nó nhắc nhở tôi
về Patriarchal Ponds,
trong tiểu thuyết “Nghệ nhân và Margarita”…
GIPHY App Key not set. Please check settings