in

Chùm thơ Tiến sĩ Ezhil Vendan (Ấn Độ)

Tiểu sử:

Dr. Ezhil Vendan là một nhân cách đa diện – Nhà thơ song ngữ, Nhà văn, Nhà viết thơ trữ tình, Nhà báo, Nhà viết kịch, Nhà hùng biện, Luật sư, Nhà nghiên cứu và Nhà hoạt động xã hội.

CÂY ĐA

Dr. Ezhil Vendan 

(Hồng Ngọc Châu dịch từ bản tiếng Anh)

Tôi là cổ thụ một cây đa

kỳ diệu một điều ở đó mà

Hình thức khổng lồ tôi xuất hiện

vốn từ hạt giống nhỏ mà ra

như là một nguyên tử hùng mạnh.

Cành nhánh tôi ranh giới vượt qua

giúp tôi tiếp mở tầm nhìn xa

lá cây tôi tốt tươi xanh mãi

vị trái cây tôi tinh tế đậm đà

Tôi nơi ẩn náu các loài chim

khát khao bóng mát đã đi tìm.

Tôi lớn lên trên cả đất cỗi

sữa nguồn có chẳng bao giờ khô

suối ở trong tôi là tặng phẩm

Tôi là lều trú cũng là nơi

Cho những chim mệt mỏi rã rời

Vất vả tìm mồi về tụ họp

suốt ngày thoải mái được vui chơi

Trên nhánh cành tôi luôn khánh thành

Từng mùa lễ hội đầy hân hoan

Vài loài chim nếm trái cây tôi

Chúng thả phân hôi nơi khác rồi

Vẫn cố truy tìm tôi mắc lỗi

nghĩ tôi ngờ nghệch chưa rành đời

Tỉa lông đôi cánh chúng vừa mới

bắt đầu phát triển lớn khôn thôi.

Vài chim khen vẻ đẹp của chúng,

Gượng gạo nói liền hấp dẫn như:

“Chúng ta hãy đậu cây cao khác

Làm người vui vẻ và vô tư. “

Tôi không bào chữa cho gõ kiến

Chúng không vui lột vỏ tôi sao?

Tạo lỗ trong tôi, mời rắn đến

Để loài rắn độc ngụ trong tôi  

Tội nghiệp cây tôi thật đáng thương!

Tặng trái cây chim hót ngày thường

Rễ tôi đâm xuống không ngừng nghỉ.                             

sâu xuống đất tìm nước tình thương

Hạt giống của tôi có thể đắng

nhưng trái của tôi vẫn ngọt ngào

Tôi không cơ hội nhanh linh hoạt

Như cây chuối nọ dẽo nghiêng chao

Bão giông than vãn khóc về tôi

rằng chúng không sao bứng gốc nổi

Rễ tôi như thể mọc trên trời

Rễ chẳng như đang, đang khép cửa

Không cho ánh sáng lọt qua thôi

Chúng chẳng bao lâu cùng bén rễ

Uy nghi hoành tráng đứng trên đời!

 MƯA

1

Em sắp bị làm cho choáng ngợp

Bởi bao giọt nước cơn mưa phùn

Em dường xấu hổ đỏ trên mặt

Biến mất làm anh kinh ngạc luôn

.

Quyến rũ anh thôi, thật thú vị!

Em tham gia với cường độ cao

Nhân thân em thịt da mềm mại

Thật mát mẻ tay anh chạm vào

2

Hình như hơi nước ở không khí

Anh thấy bốc lên như đám mây,

Vào các ban đêm như tiệc đãi,

Mắt anh nhìn mặt địa cầu này

.

Các cơn gió tự đâu cuồng nhiệt

Tung giật bầu trời sấm nổi lên

Tập hợp làm cho mưa nặng hạt

 Rơi theo lực hấp dẫn từ trên

3

Anh không có tuổi chỉ con số,

Suy nghĩ làm chi anh động lòng

Anh chạm nhẹ em thấy rất mới

Ban sơ chẳng có chi thẹn thùng

.

Rơi xuống địa cầu tự hiện diện

Như mời anh đến rất hài hòa

Em làm sao trốn khi anh đến

Có thể như em chưa điệu đà

4

Anh chạm em nơi nào bất cứ

Dưới trời này bất kể thời gian

Đêm ngày mùa tiết vẫn chưa rõ

Dấu ấn anh lưu thân thể nàng

.

Để hồi tưởng nỗi vui tình bạn

Khi vắng nhau cần để hàn huyên

Chẳng có gặp cơ may hiếm thấy

Gặp nhau trong vũ trụ vô biên

5

Tình ái dành cho anh choáng ngợp

Phải chăng độc đáo của riêng anh

Hay Trời ban tặng được như vậy

Anh chẳng ham song đời vẫn dành

.

Em vốn là người luôn đến muộn

Đến sau buổi diễn của riêng anh

Cầu vồng bảy sắc anh lưu lại

Ghi nhớ tình ta rất nhẹ nhàng

6

Tuy chẳng có rào cản hạn chế

Hướng đi chưa rõ song anh đây 

không bao giờ tự anh ngăn cản

Không đến thăm nơi đâu bất kỳ

.

Bất cứ nơi nào anh đã chọn.

Dù anh không có được lời mời

Chẳng cần chi trả hay phần thưởng

Thu hút quan tâm của mọi người

7

Anh là giao hưởng khúc thơ mộng

Kỳ diệu trên trời mây vẫn xanh

Giai điệu hòa hài tuôn chảy mãi

Như luôn rót mật vào tâm thanh

.

Đấng Tối Cao vô hình bối rối

Ở đôi mắt Chúa anh Thiên thần

Anh mang sứ mệnh lau dòng lệ

Đau khổ cho người ở thế gian

8

Không phải anh cần nơi số lượng

Nhưng cần chất, độ hiếm thi ca

Bao la như đai dương sâu thẳm

Như thủy sản Ô -Zon hóa mà

.

Không hóa chất nhân tạo độc hại

Vị anh cứ nếm nhiều càng ngon

Thật em sớm biết cách lưu giữ

Ai khác sẽ không thể biết hơn.

9

Rạp hát dẹp xong sau buổi diễn,

Song anh lại đẹp lên từng ngày

Những lần anh hiện nơi sân khấu

Dĩ vãng anh khuyên quên hết đi

.

Ký ức đắng cay trong quá khứ

Chẳng nên đối lập mà đương đầu

Chú tâm hiện tại đời đang sống

Tiêu cực sinh tồn, chẳng ích đâu.

ÔI TRĂNG THÂN YÊU CỦA TÔI

Nhìn tôi theo dõi đi đâu

Em theo bất cứ nơi nào tôi đi.

Nhiều lần nói với người

Tôi người vô sản cuộc đời giản đơn

Tôi không tầm vóc cao hơn

So bì tầm vóc bình thường của em

Khả năng không thể chi tiền

Nhu cầu sang trọng của tiên giáng trần

Ngày qua ngày lại dần dần

Khiến tôi tuyệt vọng, ân cần mặc ai

Mặt em cẩm thạch sáng ngời

Tôi tìm đâu được một lời thích nghi

Tôn vinh em đẹp phương phi

Than ôi, không thể tôi thì thấy đâu                            

Sợ người thấy được cơ cầu

Trêu tôi đỏ mặt ai sầu phôi phai

Thẹn thùng cho kiếp thân tôi

Vui lòng, hãy tránh xa tôi đừng nhìn

Đeo sao trang sức em xinh

Tự do em sáng lung linh trên trời.

Bận tâm chi đến tình tôi

Nên tôi tự hỏi có ai biết mình

Đến tôi em vẫn cứ nhìn

Nếu tôi thẳng dám nhìn lên đáp tình

Bắt đầu thiên hạ tung tin

Không ai nghe thấy lời tình của em

Chuyện là phổ biến quá quen

Nếu tôi lên tiếng cho em vài lời

Thì ngay sau đó mọi người

Bảo tôi già yếu họ cười nhạo tôi

Thông minh em thật hiểu đời

Tránh ngay các chuyến thăm tôi ban ngày 

Chọn đêm em đã thế thay

Vòng quay hằng tháng ba ngày vắng im

Nhiều lần tôi nói với em

Tôi người vô sản không tiền giản đơn

Tôi không tầm vóc cao hơn

So bì tầm vóc bình thường của em.

NẾU TÔI CÓ CÁNH ĐỂ BAY

Nếu tôi có cánh để bay

Thì tôi đã có được ngày bên em

Được lau nước mắt nàng tiên

Mắt em khô bởi môi mềm của tôi

Gửi em tiếng vọng tim côi

Có ngay nhịp đập bồi hồi yêu thương

Cho em nghe rõ tỏ tường

Em đi chẳng ngại kiên cường như em

Cửa tù anh phá gông kềm

What do you think?

Written by Trúc Anh

Vietnamese, English, Thai, Chinese

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

Chùm thơ tác giả Reshma Ramesh (Ấn Độ)

Tập thơ “Mai Ngày” – Nhà xuất bản Hội Nhà văn.

Tập thơ “Mai ngày”, sự cất lời đầy trách nhiệm