in ,

DẤU ẤN MỘT TÌNH YÊU

Sau những dông bão cuộc đời, một ngày duyên lành, Bàng Ái Thơ đã gặp được người đàn ông hiền lành và tài năng. Ở tuổi giàu trải nghiệm, vì có tình yêu của anh nên chị lại được sống những ngày hạnh phúc tròn đầy mà thanh xuân chưa có. Bàng Ái Thơ được trở về thuở nào rung động, xốn xang.

Thấm thoát mới ngày nào, thời gian trôi đi nhanh vậy, cứ ngỡ là mới hôm qua

Đã qua rồi tháng ngày vất vả ngược xuôi. Đã qua rồi nỗi đau thảng thốt. Bàng Ái Thơ hiên ngang vượt qua ngoạn mục, bằng niềm hạnh phúc với người chồng hiện tại – nghệ sĩ Văn Báu. Một người đàn ông có đạo đức, biết yêu thương, nhường nhịn để tâm hồn chị được dạt dào nở hoa như thuở sơ khai:

“Hơn mười năm – hơn thập niên

Nắng còn chưa nhạt, mưa hiền như xuân”

Mỗi ngày thức dậy, nhìn thấy nhau, rồi thong thả sống phần đời của mình. Có thể là những quãng vui bên nhau, cũng có thể một lúc nào đó mỗi người có những niềm vui khác biệt. Có lúc mỗi người ngồi một góc riêng, ở một nơi riêng. Không phải là giận dỗi, không phải là ghét bỏ. Chỉ là chút suy tư. Chỉ là cần tĩnh lặng. Chỉ là muốn chiêm nghiệm. Và cho dù ở đâu, thì họ biết rằng, họ vẫn dành trọn vẹn tình cảm cho nhau.

Bây giờ, hạnh phúc chính là bình an

Và dù có thể nào, kết thúc mỗi ngày, sẽ lại về bên nhau. Lại được nhìn thấy nhau, biết được người kia vẫn ổn, thấy vẫn còn an trú trong cuộc đời của nhau. Có lẽ vậy là đủ với chị. Lòng chị đã bình yên, tựa nhau chia sẻ ngọt bùi tháng năm mưa đổ. Dung dị vui buồn như bài thơ chị viết tặng anh trong ngày sinh nhật gần đây:

Đã qua bẩy mươi mùa lá thức

Nắng ngả chiều rong ruổi chuỗi ngày

Rượu thấm chắt chiu từng tình muộn

Ta tựa nhau chia sẻ vơi đầy

(Bàng Ái Thơ)

Với một tâm hồn tha thiết yêu, khát khao được yêu, xứng đáng được yêu – Sau bao năm chìm nổi, sau bao tháng gánh gồng, sau bao ngày ngụp lặn, Bàng Ái Thơ biết phải làm sao/phải nói thế nào với người đàn ông bên cạnh. Để cho bản thân còn được cảm nhận “mình là phụ nữ, rốt cuộc mình cũng yếu mềm và cần lắm sự bao dung!”.

Hẳn là số phận an bài, run rủi cho anh gặp chị, chị gặp anh. Để rồi, thương lắm người phụ nữ có tâm hồn tinh khôi này. Nên “không chấp” những vụng dại nơi chị!

Và người đàn bà thơ ấy, cũng bao dung nơi tổn thương vô tình nào đó ở anh, để rồi cùng nhau nương tựa những vơi đầy, sống những tháng ngày an yên nơi phố núi. Có những ngày anh chị dìu nhau trên con đường nho nhỏ, hai bên đầy hoa lá, thiên nhiên như cổ vũ bản tình ca say đắm của đôi tình nhân:

Anh nắm chặt tay Em

Dìu bước trên con đường

Quanh co nơi phố núi

Dưới hàng thông vi vu

(Khánh Phương)

Anh nắm chặt tay Em/Dìu bước trên con đường

Mỗi người sinh ra là bản ngã khác nhau, cơ địa khác nhau, giáo dục khác nhau. Làm sao tránh khỏi bất hòa, thậm chí có những lúc mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm, tưởng chừng như quá mức chịu đựng. Thế mà, rồi thì mỗi người một chút, cùng bình tĩnh, nhìn nhận những gì đã qua, đang có và hình dung cả tương lai, cuối cùng cái “tôi” được hạ thấp, mọi việc lại êm ấm.

Bây giờ, tình yêu trong hôn nhân không cần những thứ phải “oanh oanh, liệt liệt” như thuở xa xưa, không cần những lời thề non hẹn biển, càng không cần thể hiện bằng sự bi tráng sử thi. Mà bây giờ, tình yêu ấy không gì ngoài cuộc sống yên bình. Bây giờ, hạnh phúc chính là bình an. Bình an chính là thanh thản. Thanh thản ngược trở lại, chính là hạnh phúc.

Buổi sáng thức dậy, mở tung cửa sổ, để cho ánh nắng tràn vào bên trong, để cho cơn gió ùa vào cơ thể. Nhà có cây xanh và các em chim sâu thường ghé qua, hót líu lo, trò chuyện với nhau và thế là trí tưởng tượng được nuôi dưỡng. Nghe tiếng chúng thủ thỉ với nhau về tình yêu… Đó chính là hạnh phúc!

Rồi có những ngày ngược lại, cả hai thức dậy tâm trạng uể oải nhưng vẫn được cuộn tròn trong tấm chăn. Ngó ra ngoài, lạnh thấu xương. Quay sang trái, sang phải, thấy một nửa của mình nằm đó, tay tìm tay, chân gác chân, cái lạnh không thể xâm phạm đôi tình nhân mộng mị này. Lúc ấy, niềm sung sướng vô ngần.

Dấu ấn tình yêu

Khánh Phương.


Giao hòa tâm linh

CHẢY XUỐNG BÌNH NGUYÊN (*) THƠ GAMZATOV QUA BẢN DỊCH THÁI XUÂN NGUYÊN

Tình hữu nghị quốc tế cao đẹp qua tác phẩm “Biên khu Việt Quế”

What do you think?

143.2k Points
Upvote Downvote

Written by Admin

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

Giao hòa tâm linh

THƠ SONG NGỮ PHẠM HỒNG NHẬT – Poet Pham Hong Nhat from Vietnam