Hồ Hữu Việt
LTS: Tác giả Hồ Hữu Việt là một người đa tài, ông làm thơ, viết văn, sáng tác ca khúc đều rất trường lực. Cuộc sống của ông là một bài thơ dài bất tận, là bản nhạc liên khúc không dừng. Mỗi một điều xảy ra trong cuộc đời, đều thành rung cảm để ông sáng tác.
Trân trọng giới thiệu một bài tạp bút ông mới viết và những bài thơ liên quan đến nỗi buồn, niềm thương giản dị mà sâu lắng trong cuộc đời ông.
Tuổi thơ, tôi còn nhớ ba tôi đã nuôi thỏ, nuôi chó và nuôi ngỗng. Mỗi loài để lại cho tôi những ấn tượng riêng. Con chó ba tôi nuôi ở Lâm trường bộ, VQG Cúc Phương lại không chịu cho tôi làm quen, trong khi đó những con chó của nhà người Mường nơi mà ba tôi gửi tôi sống ở đó, lại rất quen thân với tôi. Thành ra tôi cũng không cố quen với con chó của ba. Những con chó nhà người Mường mà tôi ở nhờ đó rất khôn, chúng có thể đi rừng, bơi ao, lội suối nghịch ngợm suốt cùng anh em tôi.
Đàn ngỗng ba tôi nuôi cũng không cho tôi làm quen, mặc dầu tôi vẫn xung phong mang cơm cho chúng ăn. Ngại nhất là con ngỗng đầu đàn, khi tôi còn chưa tiến đến gần, nó đã vươn dài cái cổ, nhằm thẳng hướng tôi mà lao tới. Đành chạy mất dép, vì có lần nó mổ cũng đau ra phết. Nhưng chủ yếu là sợ cái dáng tấn công hung hãn của nó. Thành ra yêu quý nhất là đàn thỏ. Hiền lành, ăn rau, ăn lá rau ráu, hai tay đưa lên miệng giữ cũng rất khéo. Cái dáng chạy càng hay, mông cứ dâng lên hạ xuống thật vui nhộn.
Khi lớn lên, tôi đi học nước ngoài về, ba má tôi được phân nhà chung cư ở KTT Giảng Võ. Lúc ấy phong trào cán bộ nuôi gà, nuôi lợn trong căn hộ khá phát triển. Tôi đi mua trọn bộ: gà công nghiệp, chuồng gà lắp ghép và cám gà ở Phương Mai về nuôi. Chuồng gà 2 chiếc đặt dài theo lối vào bếp. Cũng dùng võ bật đèn tắt đèn và cho ăn đủ để gà đẻ ngày 2 trứng. Má tôi thì dùng nốt lối vào nhà tắm và vệ sinh nuôi thêm con lợn. Con lợn rất thích được kỳ cọ khi tắm. Lúc ấy tôi là cán bộ nghiên cứu Viện Toán học, đã lớn sắp cưới vợ được rồi chứ còn trẻ con đâu, ấy vậy mà cả gà cả lợn tôi chỉ cho nuôi chứ không cho thịt. Sau má tôi phải chờ tôi đi làm mới lén gọi người vào bán hết đi.
Tôi kể vậy là để “nhập môn” vào chuyện vợ chồng tôi nuôi chó. Vợ tôi thích nuôi con chó bé, để đi chơi dễ mang theo. Tôi thì thấy bạn tôi, nhạc sĩ Hạ Long Nguyễn, tác giả của ca khúc “Cúc Phương một tình yêu” nuôi nhiều chó và cho đẻ con, đã đặt xin bạn một con giống Golden Retriever. Hôm lên nhà bạn ở An Lạc Trang xin chó, Hạ Long lại có việc vắng nhà. Vợ chồng tôi ra chuồng, thấy còn 2 con chó con. Một con thấy tôi đến trèo ngay lên ngưỡng cửa. Tôi bế lên, là con chó cái. Mang nó về Cuc Phuong Resort đặt tên là Bella. Bella đã sống cùng vợ chồng tôi được 7 năm, đi đâu là mang theo đó, về Hà Nội thì đương nhiên, đi biển Thanh Hóa, Nghệ An nó cũng theo ra bơi biển, thích lắm.
Chúng tôi cũng kén chồng cho Bella. Đầu tiên cho làm bạn với 2 giai trẻ đẹp thuần chủng giống Golden Retriever trên khu nhà vườn của vợ chồng lão nông Lê Ngọc Minh. Nhưng cả tuần mà không kết quả. Chắc đã qua kỳ động đực. Cách một năm nữa, khi đến kỳ, chả tìm được con đực Golden, tôi lại được Hạ Long cho mượn con Samoyed lông xù trắng muốt tên là Rick. Thế là lứa đầu Bella sinh được 8 con, 5 trai 3 gái. Một năm sau Bella sinh lứa 2 được 7 con, 6 trai 1 gái. Vợ chồng tôi quyết định thôi để giữ dáng “gái hai lứa”. Có người khuyên không cho đẻ nữa thì phải triệt sản cho khỏi bị bệnh. Chúng tôi cứ thương nên chỉ tìm cách giữ gìn lúc đến kỳ.
Bella từ khi mới nuôi đã rất khôn và thông minh. Từ 3 tuổi thì đã hiểu được tiếng người. Chúng tôi cứ ngạc nhiên làm sao nó biết chúng tôi sắp đi vắng mà dỗi bỏ cơm?! Rồi ngày mai sẽ cho nó đi chơi cùng nên từ sáng sớm nó đã rạo rực ra trước ô tô để chờ?! Nó chỉ nghe chúng tôi trao đổi với nhau thôi đấy. Tóm lại nuôi chó mới biết những phim về những con chó hiểu người nói là có thật. Bella đã thật sự thành một thành viên trong nhà, chỉ không biết nói thôi, chứ vui buồn cùng người, an ủi chủ, giận dỗi, làm nũng… thì đủ cả.
Rồi một hôm, tôi có việc phải đi Hải Phòng, Bella ở nhà bỏ ăn. Tưởng nó dỗi thôi, hôm tôi về, nó vui vẻ và ăn bình thường. Thế nhưng sau đấy là lười ăn hẳn, ủ rũ, vẻ mệt dần không muốn đi lại. Hôm qua vợ chồng tôi cho nó đi khám. Phòng khám siêu âm, chụp X quang, thử máu kết luận viêm tử cung, chỉ định 16g30 mổ triệt sản. Chiều, bác sĩ phẫu thuật đến khám lại, nói ít có khả năng viêm tử cung mà ngờ mắc bệnh nặng hơn nhiều là viêm phúc mạc. Cần thử máu lại để xác định, sáng hôm sau mới có kết quả. Chúng tôi mới hỏi kỹ thêm viêm phúc mạc là bệnh gì thì mới biết phúc mạc là cái màng ở bụng, nếu mà viêm thật thì không có thuốc chữa, chỉ mổ ra, hút dịch, bơm kháng sinh. Rồi vẫn bị lại, con vật yếu dần và… chấm hết.
Buổi tối mang Bella về nhà, nó chả lên được cầu thang. Vợ tôi cứ khóc thương nó thông minh, khỏe mạnh mà yểu mệnh. Hai vợ chồng phải bế nó lên. Mang đệm của nó vào phòng ngủ của người, rồi âu nước uống đặt ngay cạnh vì nó bị viêm nên khát nước. Sáng nó vẫn cố gắng tự xuống cầu thang, ra bãi cỏ đi tiểu, xong mệt quá nằm phục xuống luôn để nghỉ. Mãi rồi đỡ mệt nó mới vào nhà. Bên thú y gọi điện báo tin khẳng định qua kết quả thử máu là viêm phúc mạc. Thế là tuyên “án tử hình”. Vợ tôi vẫn chưa hết hi vọng nên tìm điện thoại của GAIA, là cơ sở khám chữa bệnh quốc tế đã chăm sóc sức khỏe cho Bella từ bé. Lại tiếp tục siêu âm, thử máu và “hội chẩn quốc tế”. Tôi vừa đi công việc về nhà, ra vội GAIA để thăm Bella, hi vọng nó sẽ qua được đêm nay, đủ sức khỏe để sáng mai có một tốp 3 bác sĩ sẽ phẫu thuật, trong đó có một tiến sĩ chuyên về bệnh này.
Vẫn hi vọng! Nhưng rồi qua ca phẫu thuật, Bella không qua khỏi!
Dưới đây là những bài thơ tôi viết về Bella, cùng một số hình ảnh của “cô gái” tội nghiệp…
BELLA
Con trai tuổi tuất đi học xa
Đón được em chó gái về nhà
Giống Golden Retriever chuẩn
Thông minh, săn giỏi lại hiền hòa.
Hăm hở leo cả trăm tầng gác
Khám phá ngay bãi cỏ mượt mà
Dễ nuôi, chăm chỉ không biếng nhác
Có vẻ… giống con và giống ba!
Rất thích đi dạo chơi công viên
Gặp bạn chó cái nhảy cẫng lên
Bạn trai đến gần lại e thẹn
Con gái bạo dạn quá chưa nên!
Vui sao đầu Xuân được tặng quà
Gia đình thêm thành viên thứ 3
Thêm cả thơ ngây và nồng nhiệt
Quấn quýt, sẻ chia, thật đậm đà.
Con cứ yên tâm năm học cuối
Tốt nghiệp hạng ưu vui lòng ba
Ước mơ, hạnh phúc cứ theo đuổi
Ở nhà đã có em Bella!
BELLA DỖI
Mỗi lần tao đi lâu
Lập tức là mày dỗi
Ánh mắt nhìn thật tội
Cứ nằm ườn giữa nhà!
Mày nghĩ tao đi xa
Vùng đầy cây hoa cỏ
Thế mà lại chẳng nhớ
Cho mày cùng đi theo
Tính mày thích leo trèo
Ngã què chân tháng trước
Mày còn thích nghịch nước
Bơi hồ, lông ướt mèm…
Thú thực là tao quên
Không nghĩ ra từ trước
Nếu cố thì cũng được
Mày đi cùng cho vui.
Giờ thì đã lỡ rồi
Chạy chơi cho khuây khỏa
Thịt ngon ăn đi nhá
Thôi ngay khỏi dỗi tao!
RICK VÀ BELLA
Thêm Rick và Bella
Làm thành một bộ ba
Tôi ngân nga sáng tác
Bella nhảy, Rick ca!
Chọn Cúc Phương là nhà
Có núi rừng xanh mát
Rì rào dòng suối hát
Rộn ràng bướm cùng hoa…
Bella chẳng chơi xa
Quanh quẩn bên chủ mà
Chả quên là gái phố
Vẫn đỏng đảnh kiêu sa.
Rick đúng kiểu đàn ông
Luôn tìm gái, chạy rông
Chẳng ngồi yên nhà rộng
Toàn ra hiên lòng vòng…
Mà chúng nó thật khôn
Hiểu ngay lời người nói
Hai đứa sủa ỏm tỏi
Chủ sắp cho chạy chơi!
Yêu Bella lắm thôi
Biết động viên chia sẻ
Có Rick khỏi buồn nhé
Mắt thơ ngây yêu đời!
XÍCH QUÀNG VAI
Tên em là Bella
Em đến từ nơi xa
Lớn lên vùng rừng núi
Nên em tươi như hoa.
Em sống trong thiên nhiên
Chưa từng biết công viên
Lắm người và lắm chó
Bỡ ngỡ lần đầu tiên!
Vốn quen với núi cao
Em chẳng thấy làm sao
Leo hơn trăm tầng gác
Vẫy đuôi, lên nữa nào!
Giống Golden thông minh
Không bậy bạ linh tinh
Đi đúng nơi quy định
Giữ sạch sẽ nhà mình.
Sáng nay trên bãi cỏ
Gặp một anh giai phố
Đẹp trai và rất quậy
Em đứt xích tuột dây!
Bạn đuổi, em xuống đường
Đầy ô tô xe máy
Phúc nhà còn lớn đấy
Không đã vào nhà thương!
Vội vã phải sắm luôn
Xích quàng vai hàng hiệu
Đeo vào trông thật điệu
Đúng… gái phố đuôi dài!
Từ nay phải thuộc bài
Không xuống đường nguy hiểm!
Đeo quàng vai trang điểm
Chết mệt đám chó trai!!!
BELLA & RICK
Hai con chó thân yêu
Lại tạm biệt chiều nay
Bao ưu phiền đắng cay
Buồn vui có chúng mày!
Hơn mười ngày xa cách
Vừa gặp lại sáng nay
Tắm táp cho chúng mày
Đâu phải để xa nhau…
Nuôi chúng mày đã lâu
Cả Bella và Rick
Những đêm tao u sầu
Bella nhảy Rick ca!
Chả làm ngơ bỏ qua
Để viết bài ca mới
Nỗi lòng không ngân nổi
Thành niềm vui nỗi buồn…
Chỉ chúng mày vẫn luôn
Buồn vui đều chia sẻ
Biết thế mà chẳng thể
Ở lại cùng đêm nay!
Ăn đi cho khỏi gầy
Mai mốt tao lại về
Nhớ chúng mày nhiều thế
Yêu Bella, Rick ghê!
Vẫn hi vọng! Nhưng rồi qua ca phẫu thuật, Bella không qua khỏi!
GIPHY App Key not set. Please check settings