LTS: Tiến sĩ – nhà thơ Hy Lạp Sarah Thilykou biết đến tác giả Kiều Bích Hậu do cả hai đều là thành viên của tổ chức quốc tế POP (POETS OF PLANET) – một tổ chức của các nhà thơ toàn cầu, mới thành lập năm 2023. Chị đã chủ động gửi tới tác giả Kiều Bích Hậu bài thơ chị viết về một cô gái Việt Nam, kèm những dòng tâm sự.
World Literature Link trân trọng giới thiệu những tâm sự này, cùng tiểu sử vắn tắt của tác giả, và bài thơ qua bản dịch của Trần Quỳnh Hoa.
“Xin chào chị Kiều,
Tôi rất vui khi được gặp chị tại đây!
Một vài năm trước, tôi đã viết một bài thơ về Phạm Thị Trà, một cô gái Việt Nam đã mất tại Essex khi đang cố gắng tìm kiếm một cuộc sống mới… Tôi muốn dành tặng bài thơ này cho người Việt Nam và cả thế giới. Tôi sẽ gửi đính kèm trong thư bài thơ của tôi tựa đề “Chào buổi sáng, Việt Nam”. Rất mong nhận được phản hồi từ chị.
Cảm ơn chị,
Trân trọng,
Sarah”
Tiểu sử
Nhà thơ, dịch giả, nhà văn tiểu luận, nhà phê bình, biên tập viên, thành viên sáng lập PEN Greece, Tiến sĩ Sarah Thilykou sinh ra tại Thessaloniki, Hy Lạp. Tại đây, cô học về thần học, kịch và âm nhạc, sau đó thực hiện các công trình nghiên cứu sâu hơn tại Utrecht, Paris và Athens. Cô đã xuất bản sáu tập thơ, bao gồm “Duet of Islands (NXB Kyoto, 2018, xuất bản bằng tiếng Anh, tiếng Nhật, tiếng Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha). Cô đã dịch những tác phẩm: “100 Great Indian Poems” của tác giả Abhay K.’s; 4 tác phẩm của tác giả Gabriel Rosenstock: “The Floating Universe”, “Silver Birches”, “Angelic Flights”, “Stirrings of Love”; “The City Next Door” của tác giả Rua Breatnach; “Buddha Died” của tác giả Allen Ginsberg.
Links: www.nadwah.com, www.poeticanet.com. www.beltwaypoetry.com, www.theculturium.com, join-us-junpa.webnode.jp, pen-greece.org.
Tác phẩm thơ của Tiến sĩ Sarah Thilykou:
Chào buổi sáng, Việt Nam
(xin gửi đến những người đã qua đời tại Essex)
Tôi đang chết dần vì không thể thở nổi
cánh đồng lúa Việt Nam đầy mùi chết chóc
và trong không khí vẫn vang vọng
giọng nói của phát thanh viên trên đài: “Chào buổi sáng!”
Một cuộc đổi đời là tất cả những gì tôi ước ao
Tôi đang chết dần vì không thể thở nổi
đường đến chân trời Tây thật quá xa
ở mấy nước này đều lạnh cóng nhưng lạnh nhất là cái xe tải này
trên hành trình đến với một thế giới khác
sống trong tự do, có khi nào những linh hồn lại đóng băng?
Tôi đang chết dần vì không thể thở nổi
vĩnh cửu đang siết cổ tôi
mọi sự tồn tại đều đớn đau
tôi biết quẳng gánh nặng đó vào đâu?
tôi muốn thoát khỏi cảnh này để đến chốn hư vô
Tôi đang lịm dần vì không thể thở nổi
bị nhốt trong đống bị thịt nhỏ bé
làn da tái nhợt tóc đen môi đỏ
ở trong cơ thế này chẳng hợp chút nào nhưng tôi vẫn tuôn chảy trong nó
đâu là nơi tôi thuộc về?
Tôi sắp chết rồi vì không thể thở nổi
chẳng có thế giới mới nào cả
bao màu sắc rực rỡ tôi đếm được khi mặt trời lặn ở Việt Nam
bản thể tôi là nơi tôi thuộc về
sống trong vẻ đẹp ấy tôi sẽ luôn luôn hạnh phúc
Nguyên tác tiếng Anh:
Sarah Thilykou
(Dear Kieu,
I’m so glad to meet you here!
A few years ago I wrote a poem about Pham Thi Tra, the Vietnamese girl who died in Essex while she was trying to find a new life… I would like to dedicate this poem to the Vietnamese people and the whole world. I’ll send you attached this poem of mine “Good morning Vietnam”. I would like to have your feedback.
Thank you!
My best, Sarah)
BIO
Dr. Sarah Thilykou, poet, translator, essayist, critic, editor, founding member of PEN Greece, was born in Thessaloniki, Greece, where she studied theology, drama, and music, with further work in Utrecht, Paris and Athens. She has published six poetic collections, including Duet of Islands (Kyoto 2018, in English & Japanese, also in Portuguese & Spanish). She has translated Abhay K.’s, 100 Great Indian Poems, Gabriel Rosenstock (The Floating Universe, Silver Birches, Angelic Flights, Stirrings of Love), Rua Breatnach (The City Next Door), Allen Ginsberg (Buddha Died). Links: www.nadwah.com, www.poeticanet.com. www.beltwaypoetry.com, www.theculturium.com,
join-us-junpa.webnode.jp, pen-greece.org.
GOOD MORNING, VIETNAM
to those found dead in Essex
I’m dying because I can’t breathe
the rice-fields of Vietnam smell of death
and on the air it still echoes
that radioman’s Good Morning
a new life is all I want
I’m dying because I can’t breathe
it’s a long way to the West
the countries are ice-cold but most of all the truck
on a journey to another world
do souls sometimes freeze in freedom?
I’m dying because I can’t breathe
eternity suffocates me
all existence is pain
where can I put its weight?
I want to escape to nothing
I’m dying because I can’t breathe
locked in so little flesh
pale skin black hair red lips
inside it I don’t fit yet everywhere I flow over
where can I find a place to belong?
I’m dying because I can’t breathe
there is no other world at all
brilliant colors I count in Vietnam’s sunset
my own self is where I belong
in that beauty I’ll always live happy
GIPHY App Key not set. Please check settings