in

Thơ song ngữ Việt – Anh của nhà thơ Đặng Tường Vy 


Vài nét về tác giả:


Tên thật: Đặng Thị Lụa

Sinh năm: 1976

Nguyên quán: Sài Gòn 

Định cư tại Pháp năm 2017 

Hội viên Hội Nhà Văn – TP HCM


TÁC PHẨM ĐÃ XUẤT BẢN 

• Giọt sương khuya (Nhà xuất bản Đồng Nai – 2015)

• Lá thu phai (Nhà xuất bản Văn hóa – Văn nghệ – 2016)

• Sóng tình (Nhà xuất bản Hội Nhà Văn – 2017)

• Sóng ngầm (Nhà xuất bản Hội Nhà Văn – 2017)

• Khói hôn mê (Nhà xuất bản Hội Nhà Văn – 2018)

• Bóng câu chìm nổi (Nhà xuất bản Nhân Ảnh – 2018, in tại Mỹ)

• Thanh xuân đi vắng (Nhà xuất bản Nhân Ảnh – 2020, in tại Mỹ) 

• Đàn bà xếp chữ (Nhà xuất bản Hội Nhà Văn – 2021) 

. Thơ tình Đặng Tường Vy (Nhà xuất bản Hội Nhà Văn 2023) 


1/ NGÀN LẦN XIN LỖI XÁC THÂN 


Ôm em một cái đi anh 

Ngoài kia con gió chuyền cành trêu em 

Xếp anh vào giọt mưa đêm 

Gió xô ngọn nến vỡ em bắt đền 


Gánh thương em bán chợ phiên 

Ba đồng một mớ tình duyên lỡ làng 

Thương em đan giấc nồng nàn 

Xẻ đôi đêm trắng em tan tác lòng 


Ôm em một cái được không

Ngày mai trời sáng em đong chợ đời 

Anh à, đừng có vội cười 

Chỉ vì đêm lạnh em mời nắng sang 


Đâu đây ngọn lửa cháy ran

Paris buốt lạnh tuyết tràn đầy sân 

Ngàn lần xin lỗi xác thân 

Thiên đàng còn đó em ngần ngại qua 


Ôm em một cái rồi xa 

Chúa trời thứ tội khi ta phàm trần 

Lạ ghê anh, máu chảy rần  

Thịt xương xa cách, hồn gần tấc gang. 


23/03/21 Đặng Tường Vy


2/ NẾU ANH BIẾT EM SỚM HƠN?  


Nếu anh biết em sớm hơn? 

Em không bạn bè cùng mưa nắng 

Em không thả hồn xa vắng tìm từng con chữ kết thành bài thơ 

Em không khắc khoải đêm về ủ chăn nghe gió thở 


Nếu anh biết em sớm hơn? 

Bàn tay em không hằn vết nhăn năm tháng vất vả mưu sinh 

Mái tóc em không nhiều sợi bạc vì thương nhớ 

Đôi chân không nhiều vết chai sạn bởi đường dài bước mỏi 

Cơm áo gạo tiền không làm em tất tả ngược xuôi 


Nếu anh biết em sớm hơn? 

Lễ hội hay xuân về em không nằm trong chăn ước ngọn lửa tình thắp sáng 

Bài thơ buồn mãi mãi lặng im  

Em sẽ là em, không là thi sĩ, bán nỗi niềm bán cả thanh xuân 


Nếu anh biết em sớm hơn? 

Nụ cười mùa xuân trên môi em nở 

Bão tố đầy trời anh đỡ anh che 

Có chi đâu thân gái dặm trường tìm ly rượu sưởi ấm đời cô quạnh 

Có anh đây em không còn giá lạnh

Hạnh phúc đầy, hạnh phúc là thơ


Em mỉm cười, tin nổi không anh ơi? 

Vợ anh đó chị mấy lần hạnh phúc? Hay biếu chồng biếu cả ước mong? 

Bởi với em tình yêu là ảo ảnh, là giọt nước mắt, là giọt sương long lanh 

Lời anh hứa nắng lên sương tan biến

Em lặng buồn giọt nước mắt long lanh. 


07/03/2022 Đặng Tường Vy


3/ NGÔ CHÍN NỔ GIÒN VANG 


Người đàn bà ngồi khâu vết thương không ngừng chảy máu 

Hạt muối nào vừa xát con tim? 

Mũi chỉ đi qua, nỗi buồn quéo lại, mắt ai lưng tròng 


Người đàn bà tập tễnh vén hư không 

Rút gai nhọn viết thành dòng chữ nhỏ 

Ta là hạt cát 

Tình là dây oan 

Tim bớt đau, máu cô đọng 

Sẹo rồi sẽ in sâu 


Người đàn bà chưa biết mình về đâu? 

Rót hương yêu lại hoá giọt sầu 

Nâng ly uống, lạnh luồng quanh gáy

Vầng trăng khuyết hằn sâu bọng mắt 

Sang sông rồi, gạn đục mà chi? 


Cầm ly trà nguội, khói lòng hương tỏa 

Tiếng chim chiều riu ríu làm vui 

Thìa từ bi nêm dòng sông cũ, chân bước đi lòng rũ bùn tan 

Khoai tươm mật ướp vùi dĩ vãng

Nhóm lửa đi, ngô chín… nổ giòn vang. 


01/11/2022 Đặng Tường Vy


4/ TÍM BIẾC MỘT DÒNG SÔNG 


Đôi khi muốn ôm đại một ai đó cho sông đời ngừng chảy 

Cho nhánh buồn bớt ngập mặn bởi mùa trôi 

Con sông cô đơn bởi tình không bến đậu 


Cô đơn trong tình yêu, cô đơn trong chính mình 

Quăng chiếc lưới tình bao phủ lấy dòng sông

Bất ngờ thu về con tép bạc 


Đôi khi muốn nắm bàn tay ai đó, để thấy tim mình còn ấm, tình này còn xanh 

Tựa vào vai ai chia nhánh sông đời buồn lưng sóng mắt 

Đi tìm, mãi đi tìm 


Con sông đời không ngừng chảy 

Cô đơn đầy ắp phù sa 

Con đò vô tình hay hữu ý, để lòng sông tím biếc nỗi chờ mong? 


24/01/2021 Đặng Tường Vy


5/ EM MỆT CHƯA? 


Mệt chưa em? Em mệt chưa?

Mệt rồi em cứ nghỉ

Dễ đâu anh, ngoài kia gió thổi bùng 

Kệ đi em, đừng cố nữa 

Buông gánh, nhẹ vai đấy em à! 


Nghỉ đi em, tựa lưng một chút 

Đừng kiên cường chân bước đường xa 

Một chút đàn bà

Một chút kiêu sa 

Bàn tay nắm dìu em qua ngõ nhỏ 


Kệ đi em, ngày mai còn đó 

Kẽ mày ngài xuống phố đón mùa xuân 

Tà áo bay thổi thơm tuổi trẻ 

Nép bờ vai mưa gió ngủ vùi 


Nghỉ đi em, đừng mạnh mẽ

Là đàn bà là cánh én mùa xuân 

Bước đi em, buông gánh lưng chừng

Đàn bà còn đó chưa từng biết yêu. 


09/03/2022 Đặng Tường Vy


Poet Dang Tuong Vy (Vietnam)


Biography:

Real name: Dang Thi Lua

Born: 1976 in Saigon, Vietnam

Has lived in France since 2017

Member of Ho Chi Minh City Writers’ Association


Published poetry books:

• Late night dew (Dong Nai Publishing House – 2015)

• Faded autumn leaves (Culture – Arts and Letters Publishing House – 2016)

• Wave of love (Writers’ Association Publishing House – 2017)

• Undercurrent  (Writers Association Publishing House – 2017)

• Delirious smoke ( Writers’ Association Publishing House – 2018)

• Floating time (Nhan Anh Publishing House – 2018, printed in the US)

• Youth is away (Nhan Anh Publishing House – 2020, printed in the US)

• Woman typesetting (Writers Association’ Publishing House – 2021)

. Dang Tuong Vy’s Love Poems (Writers Association’ Publishing House – 2023)


Her poems:


1/ APOLOGIZE A THOUSAND TIMES TO THE FLESH 


Give me a hug

Outside, the wind passed the branches teasing me

Put you in the night raindrop

Blowing wind broke the candle, I demand compensation


A yoke of love, I sell in the fair

Three cent for a bunch of halfway love

Love me for knitting ardent sleep

Split the white night, my heart is broken


Can you give me a hug?

Tomorrow morning, I will measure the market of life

Dear, don’t laugh yet

Just because the night is cold, I invite the sun to come


Somewhere the fire is burning

Paris is cold and the yard is filled with snow

A thousand times sorry to the flesh

Heaven is still there, I hesitate to visit


Give me a hug then leave

God forgives us when we are mortal

It’s strange dear, the blood is bleeding

The flesh and bones are far away, the soul is almost an inch away.


03/23/21 Dang Tuong Vy


2/ IF YOU KNEW ME SOONER?


If you knew me sooner?

I would not have friends with rain and sun

I would not let my soul away to find each word that ends up in a poem

I would not worried about coming home at night and listening to the wind breathe


If you knew me sooner?

My hands would not wrinkled with years of hard work

My hair would not have many gray hairs because of longing

Feet would not have  many calluses due to long walks

Materialistic needs would not  make me go back and forth


If you knew me sooner?

When the festival or spring comes, I would not lie in the blanket wishing for the fire of love to light up

Sad poem would be forever silent

I would be me, not a poet, selling my feelings and even my youth


If you knew me sooner?

The spring smile on my lips would bloom

Stormy sky, you would handle it and shelter me

It’s nothing a long-distance girl find a glass of wine to warm her lonely life

With you here I am no longer cold

Happiness is full, happiness is poetry


I smile, can you believe it?

How many times is your wife happy? Or give her husband all of her wish?

Because for me love is an illusion, a teardrop, a glittery dewdrop

The promise you made when the sun rise and the dew disappear

I’m sad with glittering tears.


03/07/2022 Dang Tuong Vy


3/ EXPLODED COOKED CORN


The woman sitting stitching the wound that does not stop bleeding

Which grain of salt just rubbed the heart?

The nose only passes, the sadness is twisted, whose eyes are filled with tears


The staggering woman who unveiled the void

Draw thorns to write small letters

I am a grain of sand

Love is an injustice string

The heart is less painful, the blood is condensed

Scars will be imprinted


The woman doesn’t know where she’s going?

Pouring the fragrance of love turns into a drop of sorrow

Raise a glass to drink, cold flows around the nape of the neck

The crescent moon deepens the eye bags

After crossing the river, why decant muddy parts?


Holding a cup of cold tea, the smoke of the heart radiates

The sound of birds chirping in the afternoon makes me happy

Compassionate spoons wedge the old river, walking feet shake the melted mud

Marinated sweet potatoes buries the past

Light up the fire, the corn is ripe… crisp and crackling.


November 1, 2022 Dang Tuong Vy


4/  PURPLE RIVER 


Sometimes I want to hug randomly someone so that the river of life stops flowing

Let the sad branches be less salinized by the drifting season

Lonely river because of love with no end


Lonely in love, lonely in myself

Throw the net of love that covers the river

Suddenly got a silver shrimp


Sometimes I want to hold someone’s hand, to see that my heart is still warm, this love is still green

Leaning on someone’s shoulder to divide the river of sad life

Looking for, always looking for


The river of life never stops flowing

Loneliness is full of silt

The boat accidentally or intentionally, leaving the riverbed purple with anticipation?


24/01/2021 Dang Tuong Vy


5/ ARE YOU TIRED?


Are you tired yet? Are you tired?

If you are tired, take a break

It’s not easy dear, the wind is blowing outside

Ignore it, don’t try anymore

Let go of the burden, your shoulder will be lighter!


Take a break, lean back a bit

Don’t be brave to walk the long way

A little bit of woman

A little bit of pride

Hands holding you through the alley


Ignore it, tomorrow is still there

Line your eyebrows to welcome spring on the street

Flying skirt cause youth to be fragrant

Sleeping on the shoulder of the rain and wind


Take a break, don’t be strong

Being a woman is a spring swallow

Walk away, let go of the burden halfway

The woman has never known love.


09/03/2022 Dang Tuong Vy

What do you think?

Written by Nhi Nhi

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

Đám cưới Kim cương của mối tình son sắc