in

Thơ Vũ Minh Châu

Vài nét về tác giả:

Tác giả Vũ Minh Châu sinh năm 1953. Ông đã nhận được danh hiệu Doanh nhân Văn hóa (năm 2006), Doanh nhân Tâm tài (năm 2008) và Nghệ nhân quốc gia (năm 2009).

Tác phẩm đã xuất bản: Thơ và Luận Vũ Minh Châu.

Tác phẩm đang biên soạn: Vũ Minh Châu Ngữ và Nghĩa.

Quan điểm về thơ của ông: Thơ ca là vẻ đẹp của tâm hồn con người, là tinh hoa của cảm xúc, tấm gương phản chiếu tinh thần và trí tuệ.

Nắng mai
Thênh thang giữa chốn trời, mây, nước
Thanh thản lòng ta ngẫm sự đời
Dẫu duyên chưa thắm, tình chẳng đượm
Vẫn ngẩng cao đầu đón nắng mai.
Không tuổi
Khi bên em anh không có tuổi
Khi bên anh em bỗng hóa thiên thần
Thương yêu nhau người ta không có tuổi
Khoảng cách nào phút chốc cũng bằng không.
Tiếc những cành mai
Em còn bận lắm chẳng cần ai
Nhưng mà anh tiếc những cành mai
Xuân về mà nỡ quên khoe sắc
Để rồi xuân hết, cánh hoa phai.
Tìm thầy
Người khôn lặn lội tìm thầy
Những người dại dột quên thầy ở bên
Có thầy thì ắt làm nên
Không thầy đâu dễ bước lên làm người 
Gắng đợi 
Nồi vàng khó kiếm vung vàng
Cái vung nồi đất, nồi gang thiếu gì
Duyên muộn cũng chẳng vội chi
Ai ơi gắng đợi đến khi vung vàng
Gặp em
Cuối thu se lạnh đầu đông
Gặp em đương thuở xuân hồng thắm tươi
Rạng ngời ánh mặt, nụ cười
Đoan trang thanh lịch xứng người Tràng An
Phút giây sao khỏi ngỡ ngàng
Bởi đâu ta lại gặp nàng chốn đây?
Hồn thơ năm tháng hao gầy
Bỗng xanh trở lại tràn đầy sức xuân
Phải chăng tiên nữ giáng trần?
Kiếp này trả nợ ân tình duyên xưa.
Tiên sa
Thông minh, xinh đẹp, dịu dàng
Người trần đâu có hay nàng tiên sa?
Đoan trang, thánh thiện, mặn mà
Cầm, kỳ, thi, họa khiến ta xao lòng
Phải chăng nàng vẫn còn không
Để anh có một bông hồng trao em.
Cánh buồm
Ngày xuân uống tách cà phê
Dẫu rằng ngon thật mà tê tái lòng
Biển đời nào mấy ước mong
Cánh buồm no gió mà không tới bờ
Dịu dàng bến cát trong mơ
Gập ghềnh sỏi đá xô bờ thuyền đau. 
Hoa mai trắng
Hoa nào sánh được với mai
Dịu dàng tinh khiết khiên ai xiêu lòng
Cánh mai thanh mảnh trắng trong
Bụi trần vương tỏa vẫn không phai mờ. 
Có nhau
Có em anh đỡ chênh vênh
Có anh em khỏi lênh đênh giữa đời
Buồn vui những lúc đầy vơi
Có nhau như thể cây đời nở hoa. 

What do you think?

“Thương” đồng hành và chia sẻ cùng trẻ em mồ côi tại làng trẻ Birla Hà Nội

Thơ song ngữ Phạm Bá Nhơn