Tác giả Lâm Việt Tùng sinh năm 1961, học Toán nhưng thích làm thơ từ nhỏ. Đỗ Khoa Toán – Lý, trường Đại học (ĐH) Khoa học Tự nhiên TP HCM và được chọn du học tại trường ĐH Kỹ thuật Budapest (Hungary). Năm 1986, sau khi tốt nghiệp, anh được giữ lại trường làm trợ giảng về CNTT. Sau khi kết hôn với một cô gái Hungary xinh đẹp, anh chuyển sang làm CNTT cho công ty phát triển hệ thống GIS (như Google maps bây giờ) cho Tập đoàn Dornier (Đức), nay thuộc về ESA – Trung tâm vũ trụ Châu Âu. Được 5 năm, anh và gia đình chuyển sang làm việc và sinh sống tại Hà Lan từ 1995 đến nay. Tại Hà Lan, anh thành lập công ty riêng về CNTT, phát triển phần mềm và làm tư vấn kiến trúc giải pháp tin học, đặc biệt trong lĩnh vực viễn thông và ngân hàng cho nhiều tập đoàn lớn của thế giới có chi nhánh tại Hà Lan và Châu Âu như: Liberty Global, Siemens, Compaq, AT&T, Huawei, British Telecom, Ziggo -Vodafone, ABN-AMRO, ING bank… Anh Tùng đã từng là chuyên gia tư vấn, kiến trúc sư trưởng CNTT của Tổng công ty Mobifone tại Hà Nội và hiện vẫn là cố vấn (từ xa). Là người làm CNTT, anh thấy được vận hội to lớn của đất nước nếu biết tận dụng thời cơ, có chính sách đột phá tập hợp mọi nguồn lực trong và ngoài nước, Việt Nam sẽ phát triển và nhanh chóng hội nhập với các nước văn minh, phát triển. Anh Tùng đã có nhiều bài viết nêu các giải pháp để Việt Nam phát triển như loạt bài về chuyển đổi số, vấn đề giáo dục, môi trường… Là “dân” công nghệ, nhưng anh lại rất thích làm thơ. Thơ anh là tiếng lòng của người con xa xứ, dạt dào nỗi nhớ quê hương, những kỷ niệm sâu đậm về gia đình, bạn bè, những trăn trở về thời cuộc, niềm cảm thông với phận người… Anh Tùng là Cộng tác viên thường xuyên cho Tạp chí Quê Hương và chia sẻ các bài thơ trên Facebook, dịch thơ Hungary, viết tiểu luận về âm nhạc Hungary và bài viết “The Journey to The White House Song” – “Hành trình tìm về Ngôi Nhà Trắng” được chọn trình bày tại Hội thảo “GLOBAL DIASPORA NETWORK FORUM” ở Seoul, Hàn Quốc tháng 11, năm 2021.
Trân trọng giới thiệu 4 bài thơ của anh:
Thơ Lâm Việt Tùng (Việt kiều tại Hà Lan)
Lẽ nào
Lẽ nào em lại ở xa
Để anh đi dạo ngắm hoa một mình
Lẽ nào em mãi cứ xinh
Cho anh mất ngủ cho tình mãi vương
Lẽ nào em chẳng nói thương
Để anh đi mãi lạc đường chiều nay
Lẽ nào không chuốc mà say
Để anh hy vọng có ngày gặp nhau
Lẽ nào mình đã thương nhau
Kiếp này xa cách kiếp sau sẽ bù
Lẽ nào…
Tiếng gà
Bước chân dẫm nát tháng năm
Mong tìm hạnh phúc xa xăm cuối trời
Tình yêu xưa đã đánh rơi
Tan vào gió bấc cho đời khổ đau
Tóc đen nay đã bạc màu
Nhịp tim thành sóng vỗ đau bến chờ
Tương lai vẫn đục sương mờ
Tiếng gà gáy sáng tỉnh mơ giấc nồng
Ngủ đi em
Em yêu hãy ngủ đi nào
Bao nhiêu nhung nhớ gói vào gửi anh.
Nhớ đêm trên phố loanh quanh
Đèn đường hiu hắt, vắng tanh bóng người
Hòe Nhai ngan bún măng tươi
Đơn sơ ghế nhựa, nói cười râm ran
Cà phê Hạnh có thừa bàn
Công viên đã ngủ không gian yên bình
Hình như chỉ tiếng chúng mình
Nghe thương em kể chuyện tình đã qua…
Mai tình yêu đến mỗi nhà
Hoa sưa phủ tuyết làm quà tặng em.
Đêm nay trăn trở trắng đêm
Nỗi đau thế giới có thêm của mình.
Ngoài kia trời sắp bình minh
Chim vui rộn hót mối tình vương hương
Ngàn thương đọng lại thành sương
Long lanh nắng chiếu bên đường như sao.
Em yêu hãy ngủ đi nào…
Thương em vất vả
Phạm Hùng
anh đứng đợi xe
Dòng người chen lấn
nhích về Pháp Vân
Vỉa hè không chỗ dung chân
Ào ào xe máy
bất cần xông lên
Mùi xăng nồng nặc khó quên
Ngạt hơi mà chẳng biết nên làm gì
Người đi mặc kệ người đi
Thắng từng bước một
cuộc thi mệt người…
Em nghe anh kể nghẹn cười:
“Còn bao cái khổ hơn mười lần… anh
Thôi về ăn Tết thật nhanh
Rồi sang bên ấy cho lành, anh ơi!”…
Bất thần
tim nhói
nghẹn lời
Thương em vất vả
cuộc đời gian nan!
GIPHY App Key not set. Please check settings