in

Một số bài thơ của Sabyasachi Nazrul

Được biên dịch bởi Khánh Phương

It’s a Festival games

The dew on the grass frozen in the icy air
In the daytime sky in the name of darkness at the end of twilight.

At end of the night, the bee touches white fog of morning,
Swinging in cold air is dream hope of the mind.

In the glittering sun, the bee is in nothers love
The guest bird’s will return hoping to return.

The murmur of direct leaves on the arrival of new leaves,
Everyone got drunk on forest, food and flowered in the forest.

In the house of a Bengali
there is fair of juice, cakes with date molasses.
Thirteen festivals in twelve months look at the Festivals game.

Trò chơi lễ hội

Giọt sương trên ngọn cỏ, trời lạnh biển băng giá

Ánh sáng lúc ban ngày, chạng vạng tối ganh đua.

Gần hết đêm hay chưa, con ong giữa sương mờ,

Vật vờ tiết khí lạnh, thì thầm những ước mơ.

Ánh mặt trời lấp lánh, kìa con ong đang yêu

Mải trốn tìm lữ khách, trò chơi bướm chơi hoa.

Rì rào gió lao xao, chiếc lá khẽ vẫy chào,

Nhiều người đang say sưa, trong khu rừng hoa lá.

Trong ngôi nhà đẹp đẽ, của những người Bengali

Nơi có nước có hoa, có bánh, trà, mật mía.

Có mười ba lễ hội, mười hai tháng trò chơi.


Woman

Walking barefoot to the far end on the present monpura island.
Woman, you are great,
You are victorious.

In the new moon fasting
I am sitting in the lamp of soft lighting,
Waiting for your coming ;

You will win with a wreath
I am full of kisses and hugs,
Goes to white clothes ;

I am still without you the empty heart is empty,
Swing like a swinging pendulum
The pain continues to growl..

O woman, you still do not understand me
Why is it so stupid to stay after a long unknown.

O woman, you are not alone
You are free for flying in the sky.
Woman, you are win, you are win.
You are victorious…

Đàn bà

Đi bộ chân trần, đến đảo Monpura.

Đàn bà ơi hỡi, em thật tuyệt vời,

Em – người chiến thắng.

Tháng ngày gian nan

Ta ngồi đăm chiêu, ngọn đèn sáng dịu,


Chờ đợi em tới;

Em người chiến thắng, vòng hoa e ấp

Ta say tràn ngập, nụ hôn vồ vập,

Bộ đồ màu trắng;

Ta không có em, trái tim trống rỗng,

Run rẩy lập cập, con lắc đung đưa

Cơn đau tiếp tục, rên rỉ gầm gừ…

Đàn bà em hỡi, sao chẳng hiểu ta

Quả là ngốc nghếch, thời gian qua nhanh.

Hỡi ôi đàn bà, thật thà cô đơn

Em bay tự do, bầu trời êm ả.

Đàn bà em thắng, em thắng ta rồi.

Em – người chiến thắng…

Tác giả: Sabyasachi Nazrul

Người dịch: Khánh Phương

What do you think?

Written by Trúc Anh

Vietnamese, English, Thai, Chinese

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

I do not want war, I want peace

Thơ PRAVAMAYEE SAMANTARAY (Ấn Độ)