Một chiều cuối thu Hà Nội, bên ấm trà sen nóng hổi, Nguyễn Sỹ Bình tỉ tê với nhóm nhà văn, nhà thơ, dịch giả – cũng là những người bạn hữu của anh – về tập thơ mới nhất mang tên “Còn lại yêu thương”.
Đến với thơ khi không còn trẻ, nhưng dường như chất nghệ trong Nguyễn Sỹ Bình lúc nào cũng trực trào ra khi có ai đó nhắc đến thơ.
Năm 2022, Nguyễn Sỹ Bình ra mắt tập thơ “Bốn mùa thương nhớ”, tạo được dấu ấn riêng trên thi đàn. Trong cuộc trò chuyện với nhóm bạn hữu, Nguyễn Sỹ Bình tâm sự rất nhiều về tình yêu anh dành cho thơ, cho công việc hàng ngày và cho cuộc đời, với tâm thái vui vẻ, hân hoan, tràn đầy cảm hứng. Nhưng khi nhắc đến chuyện đặt tên cho mỗi tập thơ, anh thừa nhận đó là một việc khó.
Sau bao ngày trăn trở với rất nhiều lựa chọn, cuối cùng Nguyễn Sỹ Bình chỉ “Còn lại yêu thương”. Giải thích về việc cả hai tập thơ gần đây đều có chữ “thương” ở tựa đề, anh nói: “Đi đến nửa sau hành trình mới thấy mọi thứ vật chất trên đời đều không thể sánh bằng yêu thương.”
“Yêu thương” trong thơ Nguyễn Sỹ Bình là một khái niệm rộng lớn, mang tính cộng sinh – yêu người, yêu đời, yêu quê hương, yêu đất nước, yêu muôn loài trên Trái đất.
“Trái đất chở che toàn sinh vật/ Mẹ thiên nhiên nuôi sống muôn loài/ Từ hồng hoang hướng đến tương lai/ Luôn bao dung không hề giận dỗi… Bão, lũ, gió, mưa… ngày tận thế/ Động đất như nỗi giận của ta/ Băng hai cực cũng sẽ tan ra/ Làm ngập lụt các vùng đất thấp/ Hãy dừng lại những mưu mô tội ác/ Hãy dừng gây thương tổn cho ta/ Giữ rừng cây, giữ gìn sông bể / Để cho ta cơ hội hồi sinh.”
Lẽ thường, nếu ta không yêu thương những người xung quanh mình, nơi ta sống hoặc những gì ta làm, ta thấy, thì ta sẽ có rất ít cơ hội để có được một cuộc sống hạnh phúc.
Trái lại, cảm giác yêu thương có thể đưa ta đến sự vĩ đại. Bằng cách yêu bản thân và những thứ xung quanh ta mỗi ngày, ta sẽ trở nên đam mê cảm giác đó và muốn tìm kiếm nhiều hơn, khám phá nhiều hơn để yêu thương. Khi ta tìm thấy nhiều điều để yêu thương, ta sẽ bắt đầu giúp người khác làm điều tương tự. Yêu thương mang tính cộng sinh là vì thế.
Nguyễn Sỹ Bình làm việc trong ngành quản lý thị trường, quanh năm suốt tháng gắn bó với kiểm tra, giám sát hoạt động mua bán, phát hiện và ngăn chặn các hành vi vi phạm pháp luật. Có lẽ vì vậy mà anh đến với thơ một cách khiêm nhường và với tâm thế của một tay ngang. Một thời gian dài, Nguyễn Sỹ Bình sáng tác rồi lại vò nát rồi ném đi, vì chưa đủ tự tin, và vì xung quanh chẳng có ai giống mình. Đến giờ anh mới thấy tiếc và quyết tâm bung hết với thơ.
Chia sẻ về thơ Nguyễn Sỹ Bình, PGS.TS. Nhà văn Vũ Nho nói: “Tôi ngạc nhiên khi cầm tập bản thảo dày dặn gồm 81 bài thơ. Một điều khiến tôi chú ý là hầu hết các bài thơ này đều ghi ngày tháng ở cuối bài, một tác phong rất chuyên nghiệp. Có ngày tác giả viết 2 bài, có tháng viết đến 12 bài. Không say đắm thơ ca, không thể viết nhiều như vậy.”
Xuất phát từ “yêu thương”, Nguyễn Sỹ Bình viết rất nhiều chủ đề, có bài thơ ca ngợi cô giáo, có bài thơ nói về nghề nghiệp “người lính thị trường”, nhiều bài thơ ca ngợi quê hương, bè bạn, và đặc biệt là nhiều bài thơ chủ đề tình yêu, hạnh phúc gia đình. Có thể nói, đích đến của thơ Nguyễn Sỹ Bình là muôn nẻo yêu thương.
“Ngôi nhà nơi em ở/ Nhìn ra phía cánh đồng/ Lúa xanh trải mênh mông/ Thoảng hương đồng gió nội/ Anh cùng với đồng đội/ Đóng quân ngay rìa làng/ Các ngày mùa thường sang/ Bên nhà em phụ đỡ… Trong lòng anh chợt thấy/ Sự rung động ngọt ngào/ Tâm hồn thấy xôn xao/ Mong mai này… em nhé…”
Bức tranh cuộc sống thuở xưa được Nguyễn Sỹ Bình “vẽ” lại bằng những câu thơ thuần khiết, sáng trong, giản dị mà như chứa đựng hết hương vị của mối tình đầu.
Trong tập thơ “Còn lại yêu thương”, nhiều đoạn khiến người đọc đồng cảm sâu sắc với tác giả. Cuộc sống này, ngay cả khi đang đau khổ và thất vọng, ta biết rằng trong sâu thẳm, ta hoàn toàn nhận thức được giá trị của tình yêu lớn lao và cao đẹp đến nhường nào.
“Mong vết thương lòng sẽ sớm tan mau/ Để sớm được về miền yêu thương nhung nhớ…”
“Em đến với anh chiều ngày giáp Tết/ Đông sắp tàn, chờ đón mùa xuân sang/ Em đến với anh mà ngỡ như mang/ Cả nỗi nhớ… thương… bao ngày mong đợi…”
Chữ “thương” của Nguyễn Sỹ Bình mời gọi và níu giữ người đọc lật giở hết bài thơ này đến bài thơ khác. Đúng thật như anh viết: “Tình yêu mến trao đi/ Cho niềm vui ở lại/ Thời gian cứ đi mãi… Cho đến tận cuối đời!”; “Thời gian cuốn ta về phía trước/ Những buồn vui, thất bại hay thành công/ Một mai kia… trở về với hư không/ Điều mong ước, còn yêu thương đọng lại!”
Tình yêu không phải lúc nào cũng đơn giản nhưng nó thật lộng lẫy và vinh quang. Đó là cảm giác mãnh liệt nhất trên thế giới và dù ta có muốn thừa nhận hay không thì đó là một trong những phần thiết yếu của cuộc sống.
Trên thi đàn, Nguyễn Sỹ Bình là một cây viết mới, anh cần thời gian để đi xa hơn nữa trên con đường sáng tạo nghệ thuật, để dần chinh phục người đọc. Tuy nhiên, trong vai trò người gieo hạt yêu thương, tính đến thời điểm này, Nguyễn Sỹ Bình cũng đã có một “cánh đồng thơ” mang phong cách của riêng mình. Như cách nói của PGS.TS. Nhà văn Vũ Nho, thì: “Có hoa mừng hoa, có nụ mừng nụ. Chúc mừng tập thơ mới của người say đắm thơ ca Nguyễn Sỹ Bình”.
Tiểu Mai.
Dược phẩm SaVipharm: Điểm nhấn đặc biệt tại TechFest 2023
GIPHY App Key not set. Please check settings