in

Thơ Mukhlisa Eshpulatova (Uzbekistan)

Vài nét về tác giả:

Mukhlisa Eshpulatova sinh ngày 30 tháng 11 năm 1996 tại Samarkand (Uzbekistan).

Cô tốt nghiệp Khoa Ngữ văn của Đại học Bang Samarkand.

Cô hiện là giáo viên.

Xin giới thiệu chùm thơ song ngữ của tác giả Mukhlisa Eshpulatova.



Nỗi đau

Anh ơi,

Em đã yêu mà không hề hay biết

Thế giới này có thật đáng yêu không

Có nhiều cách để yêu để nhớ,

Mà tại sao em vẫn lạc lõng hoài.

Em hy vọng mùa xuân sang thật đẹp,

Bao hân hoan những nụ hoa hé nở,

Điều giả dối chẳng thể làm tim em tan vỡ

Như cái cây cổ thụ đứng bất chấp gió mưa,

Em ước mơ những buổi trưa hè

Ông mặt trời lắng nghe em thủ thỉ

Rằng trái tim đang đam mê nồng cháy

Những rên xiết kiên định vĩnh hằng

Em đưa tay cho mùa thu lãng mạn,

Hãy cứu rỗi cho nỗi đau tuyệt diệu.

Để linh hồn em luôn luôn khắc khoải

Như nỗi nhớ em chưa từng quên anh.

Thế giới này có thật đáng yêu không.


Ban phước lành

Con sẽ sống ra sao thế giới này hả mẹ?

Con nhận ra rằng mình đang đi giữa những hiểm nguy.

Con bối rối trước ngọn lửa đang bùng cháy, đâu phải chi ngọn nến lung linh

Con làm sao để cứu sống chính mình.

Xin mẹ hãy hiểu, con chưa từng dừng nghĩ,

Thế giới này đâu chỉ toàn lấp lánh

Con đi tìm mặt trời đi tìm ánh sáng

Và thắp lên tâm hồn bằng đôi cánh chính con.

Lặn lội năm châu bốn bể, vẫn chẳng thể đến được bến bờ

Nỗi đau của con trào tuôn như lũ, trang giấy nào giữ nổi mẹ ơi.

Con muốn quên nỗi phiền muộn một ngày

Cho xúc cảm thôi đừng âm ỉ, trong lồng ngực vốn dĩ mong manh.

Con tìm mãi vẫn chẳng thể cắt nghĩa

Để bày tỏ sự yếu đuối bằng lời.

Khoảnh khắc sinh tồn nếm bao trải nghiệm

Rồi bật cười trước nỗi lo nhân gian.

Một ngày kia khi đi suốt cuộc đời

Cũng chẳng thể cứu rỗi nổi nỗi buồn.

Rồi con biết Chúa lòng thành vĩ đại

Ban Phước lành mẹ che chở con yêu.

Con lặng lẽ khóc ròng im lặng…

***

Một ngày nào đó đường tình ta sẽ hết

Em đi riêng mình, tình yêu một thuở

Sau tất cả, lại là không có anh

Em vật vã mà chẳng thể níu tình.

Rồi cô đơn cũng có ngày kết thúc

Em chạm tay vào hạnh phúc ngọt ngào.

Nhưng người yêu thương nồng nhiệt thuở nào

Liệu anh có quên em nhanh chóng?

Không có anh rồi cũng sẽ có ngày

Đau đớn không làm phiền em nữa.

Em cho anh trái tim nóng bỏng

Khao khát tình mình, anh có thấu chăng?


About the author Mukhlisa Eshpulatova

Mukhlisa Eshpulatova was born on November 30,1996 in Samarkand (Uzbekistan). She graduated from the Faculty of Philology of Samarkand State University. She is a teacher.

Her poems:

Pain

Friend,

This world is not worth love

I loved without knowing it.

There are many ways, but

I haven’t found my way yet.

I hoped for lovely spring,

Happiness laughs like a bud,

Betrayal broke me hardly

The tallest tree in my heart,

I dreamed in the summer

That the sun listens to me

But my left heart is burning

With the cries of patience.

I gave my hand to autumn,

To be a salve for pain, dear.

They did not leave my soul,

Like I haven’t forgotten you either.

This world is not worth love.


Blessing

How am I living in this world, mother?

I realized that I was walking between blades.

I was confused by the fire, not the candle

It is difficult for me to save my life.

Understand, I did not rest in this world

I didn’t look at the candle like they did.

I looked at the sun looking for light

And burned from my soul to my wings.

I dived into the sea and couldn’t reach the shore

My pains flowed like a flood on paper.

I want to forget my sorrows for a day

My feelings burned like fire in my chest.

I was the one who couldn’t find definition

I expressed my weakness in words.

A moment that survives every test

I laughed at the worries of the world.

One day when I counted my life

So many sales did not overcome me.

Then I know the great God will say

Your mother’s blessing protected you.

Then I sit silently crying…


***

One day the road will end

I will go your way, my love

After all, on the roads without you

I struggled and did not find love.

Loneliness will end one day

I will hold the hand of happiness.

But that hearty dear friend

Will you quietly forget me?


Being without you will end one day

Pain doesn’t bother me anymore.

Then I will give you my

Longing heart, do you get it?

(Khánh Phương dịch từ bản tiếng Anh)

What do you think?

Written by Trúc Anh

Vietnamese, English, Thai, Chinese

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

Những bài học hay từ bậc tiền bối

Ngozi Olivia Osuoha  – Nhà thơ Nigerian Poet