Nhà thơ Kim Bomseo (tên thật là Kim Mi-hee) sinh năm 1968 tại Boryeong, tỉnh Nam Chungcheong, Hàn Quốc. Bà tốt nghiệp Thạc sĩ Tâm lý tại Trường Đại học Hallym.
Năm 2019, bà đã giành được Giải thưởng Văn học lần thứ 19 dành cho các nhà văn mới nổi.
Bà đã viết các tuyển tập thơ như “Chạm đến những ngôi sao,” ” Kỷ Niệm Hoa Anh Đào,” và “Quầy Vé của Decasi.”
Trân trọng giới thiệu tác phẩm thơ của Kim Bomseo qua ba ngôn ngữ: Việt – Anh – Hàn:
Trăng xuân
(Khánh Phương dịch từ bản tiếng Anh)
Có một góc trời
Cơn gió xuân chạm tới
Những bông hoa rung rinh
Trong màn đêm đen tối
Thật hoàn hảo khi có ánh trăng xuân
Nỗi nhớ không màu
Những ký ức tự do
Một phần đời màu xám
Lạnh lẽo, u ám, chát chua
Hãy để nó lắng đọng
Hãy quên đi
Và bước tiếp
Tôi sẽ cười
Khi học được rằng,
Mùa xuân đến
Hoa sẽ nở
Và con người cũng vậy
Lại vui tươi, hạnh phúc như trăng xuân
_____________________
Poetess Ms. Kim Bomseo (real name Kim Mi-hee) was born in Boryeong, South Chungcheong Province, in 1968. She graduated from Hallym University’s Graduate School of Social Welfare with a master’s degree.
In 2019, she won the 19th Quarterly Literary Sensitivity Award for New Writers.
She wrote poetry collections:
– Touching the Forehead of the Stars
– Cherry Blossom Anniversary Attack Incident
– Decasi Sky Ticket Office.
Hang the spring moon
A corner of the sky is cut out
and the spring breeze blows in and out,
allows it to create floral patterns
He may have dark eyes at night,
It would be perfect to hang a bright spring moon.
Colorless longing gathers the energy of memories,
offer fire rituals
Cut the long-frozen language into pieces and put it in an earthenware vessel,
and brew bitter water,
The uneven language sank like sediment.
Spring comes to me at an old pace,
I keep laughing
I learned that when spring comes,
flowers bloom on people’s bodies too.
Flowers bloom as warm as the moonlight,
____________________
봄 달을 걸다
김봄서
하늘 한 귀퉁이 오려낸다
봄바람 드나들며
꽃무늬를 낼 수 있도록,
그이는 밤눈이 어두울지 모르니
화사한 봄 달을 걸어두면 제격이겠다
무채색 그리움이 추억의 에너지를 긁어모아
화제火祭를 드린다
오랫동안 얼어붙은 언어를 토막 내어 질그릇에 담아
쓴 물을 우려 낸다
미처 고르지 못한 언어가 앙금처럼 가라앉았다
내게 봄은 낡은 속도로 오지만,
자꾸만 웃음이 난다
사람도 봄이 오면 몸에
꽃이 핀다는 걸 알게 되었다
달빛처럼 따뜻한 꽃이 핀다는 걸,
GIPHY App Key not set. Please check settings