Tiểu sử tác giả:
Là họa sĩ, nhà thơ nổi tiếng người Hy Lạp.
Ông là một nghệ sỹ có nhân cách tuyệt vời. Ông có nhiều kinh nghiệm quý báu trong nghệ thuật trùng tu hội họa và các di tích cổ. Ông đã nhận được nhiều giải thưởng danh giá từ các hiệp hội.
Những chiếc đèn chùm u uất
(Nhóm HFT dịch từ bản tiếng Anh)
Tôi luôn nghĩ mình là một chiếc đèn chùm bằng pha lê lung linh tuyệt hảo, được sinh ra để lan tỏa ánh sáng cho muôn hướng. Thế nhưng, điều gì sẽ xảy ra khi công tắc được điều khiển bởi chính cuộc sống hoặc bởi hoàn cảnh mà tâm trí thậm chí không thể nghĩ tới, hoặc bởi những người có tính đố kỵ ganh ghét có quyền lực và địa vị cao ngồi trên những chiếc ghế bành bọc da mà chẳng ai biết đến?
Có ai trong số các bạn đã từng thấy những chiếc đèn chùm có những giọt pha lê lấp lánh tuyệt vời như những viên kim cương chưa? Những chiếc đèn đó treo trên trần cao của các lâu đài, nhà hát opera, cung điện khắp châu Âu?
Tôi e rằng câu trả lời là không!
Nhưng thực tế thì chúng đã tồn tại hàng thế kỷ, chiếc đèn ít tuổi nhất cũng phải khoảng một trăm năm rồi và người ta không còn sản xuất thêm nữa.
Và người ta vẫn treo chúng bên trong tất cả những tòa nhà tuyệt vời để chiếu sáng trong các sự kiện, vở kịch, đám cưới của hàng trăm người. Chúng khiến người ta hạnh phúc hoặc không thể nói nên lời trong bữa tiệc khoảng hơn hai giờ đó.
Và người ta tắt chúng đi, chỉ bằng một nút bấm, chỉ đơn giản như vậy.
Hơn một thế kỷ trước, người ta phải mang chúng xuống bằng những sợi xích nặng nề phủ lụa màu tím hoặc xanh nhạt, cạo bỏ nến vãi xung quanh, rồi đặt lên những ngọn nến mới, lau sạch tất cả những giọt pha lê quanh đó.
Bàn tay con người vuốt ve cẩn thận vì chúng cực kỳ đắt tiền, nhưng bàn tay đó cũng ứng xử với chúng một cách trân trọng. Những chiếc đèn chùm ấy thường nghĩ về bàn tay yêu thương đã nâng niu chúng, và mỗi đêm, chúng lại cảm thấy bàn tay vuốt ve trên khắp người mình.
Bây giờ điều duy nhất họ cảm nhận được là dòng điện chạy qua từng bộ phận của chúng và sức nóng cực độ mà bóng đèn tạo ra.
Và rất nhiều ánh đèn, chúng không thể nhìn xuống khi người ta cứ nhìn chằm chằm vào mình.
Và sau đó là bóng tối và sự cô đơn, sự cô đơn đến mức tuyệt vọng. Có thể mỗi năm một lần chúng cảm thấy bàn tay con người lau chùi nhưng không phải bằng dấm trắng như trước đây mà bằng dung dịch amoniac nồng nặc đến khó thở. Rồi thì chúng lại được treo lên trần nhà bầu bạn với những chú nhện lớn nhỏ.
Những con nhện cống hiến suốt đời như sứ mệnh của chúng cho loài người, thế mà loài người lại sẵn sàng giết hại chúng bằng nhiều cách khác nhau.
Không nhất thiết tội ác phải là chiến tranh. Vết thương lòng ở khắp mọi nơi, có mặt khắp nơi như trong kinh doanh, đàm phán, các mối quan hệ, tranh luận…
Chỉ trong hai giờ, khi cái ác tạm dừng, khi những chiếc đèn chùm vĩ đại ấy bắt đầu tỏa ánh sáng cực lớn đến khán giả.
Và sau đó lại là bóng tối u sầu để lại trên những đồ trang sức tuyệt vời treo trên đó, và có một số trong đó vĩnh viễn, bị loài người lãng quên.
Điều tương tự đôi khi xảy ra với những con người tài hoa gieo rắc tài năng khắp nơi và rồi chỉ nhận lại là bóng tối.
Đó là số phận của những con người lan tỏa ánh sáng, tài năng và tình yêu của họ. Và ánh sáng của họ đôi khi vụt tắt song cũng sẽ quay trở lại, tài năng và tình yêu vĩ đại của họ sẽ tỏa sáng như mặt trời rực rỡ, ở một thời điểm nào đó…
Quay trở lại chiếc đèn pha lê, chúng phải chịu nỗi u sầu, cô đơn trên trần nhà của những căn phòng tối tăm, những chiếc đèn chùm ấy có chung số phận giống như những người tài năng nói trên. Dẫu biết rằng như vậy nhưng thứ ánh sáng mê hoặc của chúng sẽ không bao giờ phai nhạt qua nhiều thế kỷ.
Giống như những vết cắn, vết cắn của nhện, rồi cũng sẽ qua. Không có thứ ánh sáng huyền diệu ấy, sẽ không có phép thuật, không có sự vi diệu.
Cũng giống như tôi, một chiếc đèn chùm u sầu kiên nhẫn chờ nút bật!
GIPHY App Key not set. Please check settings