Nhà thơ Tatiana Eremenko hiện đang sinh sống và làm việc tạiSt.Petersburg. Cô tâm sự: “Xin chào! Đã sáu năm rồi tôi không làm thơ. Thế là nhiều hay ít, tôi không biết. Đối với tôi, thật khó mà nhận biết. Tôi chỉ viết từ trái tim những gì tôi đã trải qua. Mọi chuyện diễn ra như thế nào, bạn là người phán xét, độc giả thân mến ạ. Xin các bạn hãy yêu và có được tình yêu!”
CÔ GÁI ẤY
Cô gái ấy mang trong lòng thương tích
Lửa trái tim nóng rát mọi niềm yêu
Từ tháp chuông cô khinh khi nhổ bọt
Vào vực tối sâu của những kẻ lắm điều
Không giả trang, ánh mắt ko lừa dối
Chỉ lạnh lùng dựng vách ngăn vô hình
Ai thấy niềm vui trong veo nơi đáy mắt
Hẳn là người nhạy cảm, thông minh
Với vài kẻ cô là điều phiền muộn
Nhưng là thiên thần của biết bao người
Đi cùng tức giận sẽ gặp toàn tức giận
Mang đến tâm tình sẽ có được niềm vui
Cô ấy đã yêu là trái tim dâng hiến
Không canh cánh e dè hay suy tính thiệt hơn
Như lời thỉnh cầu vọng vang từ vũ trụ
Thắp lên điều huyền nhiệm yêu thương
Dẫu cô ấy không còn ngây thơ nữa
Bởi có kẻ đã mang đi một mảnh tâm hồn
Hao khuyết ấy chẳng thể nào bù đắp
Nếu bước vào hãy vỗ về xoa dịu nỗi cô đơn
Trong cô ấy là thánh thần, là ma quỷ
Là bao dung, thù oán, là mạnh mẽ, yếu mềm
Hãy tìm giữ trong nhau những điều tốt đẹp
Hạnh phúc đang chờ, cứ vững niềm tin
Cô ấy đã bình tâm đón nhận
Bao ân tình dần bôi xóa niềm đau
Trái tim bọc trong nhựa đường bỏng rãy
Đang hé nở một mầm yêu ban đầu.
ĐỔI HƯỚNG
Trên lộ trình ta đi tới
Dẫu có lỡ vài bước sai
Nhẹ nhàng chân ta điều chỉnh
Ghìm sợ hãi trong lòng tay
Dù cho gió điên cuồng thổi
Như muốn cuốn bay mất hết
Riêng bạn vẫn luôn kiên định
Không thỏa hiệp với “cái chết”
Hãy nhớ tâm hồn của bạn
Đã trao tình yêu – bao dung
Nên dẫu có điều tức giận
Hãy thứ tha tự đáy nén lòng
Dây đàn bạn đã căng chỉnh
Tiết tấu, giai điệu hài hòa
Trăm khúc nhạc reo trầm bổng
Hãy để lòng mình hòa ca.
NHỮNG HÀNH TINH HỖN LOẠN
Những hành tinh kia mang sự sống hay cái chết
Ai có thể tường minh?
Chúng sầm sập lao vào ta như con tàu vào sân ga
Ai kẻ tình cờ, ai người ngóng đợi
Hò hẹn và chia ly…
Tình yêu vẫn luôn là như thế
Những quỹ đạo đan cài hữu ý
Tâm hồn nở đóa hoa yêu
Và biến thiên cùng năm tháng
Như những tờ lịch gọi tên thời gian
Đừng níu kéo
Và đừng quấn quyện
Dòng đời chìm nổi một kiếp người
Tình yêu cũng thăng trầm, biến đổi
Giữ riêng cho mình để tránh lệ rơi
Nhưng tôi vẫn đợi chờ bằng tâm hồn hứng khởi
Tinh khiết và khát khao
Để đến lúc tình yêu vỗ cánh
Bay lên cùng trời sao
Tôi như được tái sinh
Trong cảm xúc nhiệm màu.
TRONG NHỊP TIM THẾ GIỚI
Khó lòng nghe được tiếng động cơ
Trong nhịp tim thế giới yên lặng
Các tủ trưng bày sáng mù mờ
Ai thế nhỉ: thù hoặc bạn chăng?
Suy nghĩ mãi… Là ngày hay đêm.
Cách đối đầu đang văt óc nghĩ.
Phải ngày xuân đang đợi không nhỉ
Hoặc một nỗi bất hạnh ngẫu nhiên
Gió đang vờn đùa trên mái tóc.
Và qua kẽ răng con sói gào.
Là người mạnh nhất trên trái đất.
Hãy lau nước mắt! Hát đi nào.
Để nó bắt đầu trên bình nguyên
Và bị lạc giữa những ngọn núi
Tái sinh bằng lửa trong lò sưởi,
Mắt nhìn vô định, bài ca lòng,
Khẽ, khẽ thôi … Đêm có nghe không?
Các kim đồng hồ vuốt qua mặt số.
Thiên đường địa ngục vào giấc ngủ.
Cam chịu hạ mình thở đành lòng.
NHỮNG NGƯỜI TÔI GẶP
Có những người là Mặt trời,
Những người là Đêm bao phủ.
Có người cả đời đều cười
Người giấu buồn, luôn mất ngủ
Nhóm đầu bình thản, nhẹ nhàng
Nhóm sau âm mưu, gian xảo
Nhóm ba không than đớn đau
Chỉ gồng mình ngăn chảy máu
Nhóm đầu luôn tự kiểm soát
Hành vi, sự kiện, cuộc đời
Nhóm hai ngoan cố phá nát
Kích động rằng: “Phải chịu chơi!”
Nhóm ba tâm hồn nát bấy,
Luôn tìm ai đó giúp mình
Muốn tạo kì tích quang vinh
Bằng lòng tin của kẻ mạnh
Đời vốn không ngừng đảo lộn
Thay địa điểm và chức tước
Luôn rút lá thăm may rủi
Nay ta có gì mong ước?
GIPHY App Key not set. Please check settings